Mộ Ngôn Hoa Tư Dẫn

*Những cái này tôi viết ra chưa hẳn để giới thiệu Hoa tứ dẫn đến những ai chưa đọc, cũng không hẳn để minh chứng tiểu thuyết này hay ra sao mà để lưu lại xúc cảm của tôi về những con người, mọi mối tình, hầu hết giấc mộng hư ảo, nhằm tìm kiếm, share với những ai đó đã đọc Hoa tứ dẫn và đã tối thiểu một lần rung động do nó.

Bạn đang xem: Mộ ngôn hoa tư dẫn


*
Tình yêu tựa làn khói, hứa hẹn thề tựa giấc mơ…


Đêm giữa mùa hạ năm 14 tuổi, công chúa Diệp Trăn lần đầu tiên gặp thế tử tô Dự của nai lưng quốc, nhị lần thường xuyên chàng trai treo mặt nạ bạc tình cứu Diệp Trăn khỏi cái chết, cô bé vẽ một bức ảnh trên cát tặng chàng. Để rồi suốt bố năm tiếp theo, thanh nữ dùng mọi cách cũng không tìm kiếm ra tăm tích của chiêu tập Ngôn, ký ức về quý ông chỉ tất cả vẻn vẹn cái brand name thế thân, dáng vẻ phong lưu giữ tự tại lúc gảy bầy và mừi hương hoa mai lỏng lẻo nhạt, trong khi trên đời trước đó chưa từng tồn tại con fan ấy… Diệp Trăn nhờ bạn khắc bức tranh nữ giới vẽ bên trên cát khuyến mãi Mộ Ngôn lên dòng giường vào hang núi Nhạn Hồi, hi vọng một ngày làm sao đó cánh mày râu quay lại, trông thấy bức ảnh sẽ biết cô nhỏ nhắn đó đang ngóng chàng. Cầm, kỳ, thi, hoạ – nàng chuyên cần học tập, hy vọng rằng sau này sẽ sở hữu dịp màn trình diễn trước khía cạnh chàng. Nhưng cụ tử sơn Dự lừng khừng rằng, ơn cứu mạng của phái mạnh đổi lấy mối tình đầu của Diệp Trăn, đổi lấy phần đông đêm nhung lưu giữ của chị em với cái thương hiệu Mộ Ngôn – trang bị duy nhất con trai để lại cho cô bé khi rời khỏi. Mấy lần rừng phong cố kỉnh lá nhưng mà không thấy người đâu, nỗi tương tư trong thâm tâm Diệp Trăn biến thành sự giỏi vọng, tủi hờn. Cảm giác bất lực lúc yêu một bạn mà tất yêu nói ra đau như thế nào? cảm giác bất lực khi chờ đợi một bạn mòn mỏi bi quan như nuốm nào? tính từ lúc năm 14 tuổi, cầu muốn lớn nhất cuộc đời Diệp Trăn là được gả cho mộ Ngôn đành chôn vùi vào lòng, các đêm nhớ đến, nước mắt không kìm được, lại âm thầm rơi. Mặc dù tác đưa không đề cập nhiều nhưng tôi trường đoản cú hỏi một cô gái phải trải qua nỗi buồn ra sao để đầy đủ kiên trung khu với một hình bóng chỉ loáng qua trong cam kết ức của bản thân đến thế? bố năm – rộng một nghìn ngày đêm, sự cô đơn ấy bao gồm ai thấu hiểu? Bao nhiêu bạn đến cầu thân, thiếu nữ đều từ chối, lại càng quyết trung ương tìm thấy con tín đồ tên mộ Ngôn kia.

“Từ cơ hội đó em đã thích chàng, tìm con trai suốt tía năm, tra cứu mãi, tra cứu mãi, nhưng không kiếm thấy”.

Vậy mà, tình thân của phụ nữ không làm rung động được bánh xe pháo của định mệnh. Lần hội ngộ thứ nhất của Diệp Trăn và tuyển mộ Ngôn là khi chàng thân chinh gắng quân tiến tấn công nước Vệ cùng với danh nghĩa cố gắng tử trần Quốc. Hai bạn họ, tín đồ là chũm tử của nước chiến thắng, bạn là công chúa của nước bại trận, tách biệt nhau giữa hai bờ chiến tuyến. Ngày Vệ quốc bại trận, Vệ vương trao quốc ấn đầu hàng, công chúa Diệp Trăn mình khoác áo choàng lông hạc trắng muốt, đứng trên tường ngăn thành, trên chỉ trích quốc chủ, dưới chỉ trích tam quân, kế tiếp gieo mình tuẫn tiết cùng Vệ quốc. Nếu dùng một tự để diễn tả suy nghĩ của mình về khoảnh khắc này sẽ là “chậm một khắc”. Núm tử sơn Dự đã lờ đờ một tương khắc để gặp gỡ nàng công chúa tài sắc kiêm toàn mà cõi tục đồn đại, không kịp cùng phụ nữ nhắc lại mẩu chuyện 3 năm kia ở núi Nhạn Hồi. Còn Diệp Trăn, hợp lý nàng đủng đỉnh một khắc để xem thấy chiêu tập Ngôn trong tim mình, ko kịp ngóng chàng xuất hiện thêm đã vội cách trở nhau ở nhì đầu sinh tử? giờ chiều Vệ quốc diệt vong, trời mưa bất ngờ đột ngột sau mùa lâu dài hán. Hình ảnh cuối cùng thoáng qua trong thâm tâm trí Diệp Trăn là tuyển mộ Ngôn, thân hư cùng thực, trong cơn mưa nhạt nhoà ấy, trong khi có 1 bàn tay vuốt khẽ lên má con gái hoà lẫn mùi thơm mai thoang thoảng… kể từ khi đó, trong tâm địa thế tử đánh Dự chỉ tồn tại tốt nhất hình hình ảnh một con gái công chúa. Vạn thiết bị hoá hỏng không, trên thế gian này chỉ với lại Quân Phất – cuộc sống nhẹ như cat bụi…


*

Xét mang lại cùng, Hoa tứ dẫn bắt đầu từ đây, lúc Quân Phất cùng bạn huynh đệ kết nghĩa là Quân Vỹ dạt dẹo khắp khu vực tìm tín đồ cần dệt mộng đổi lấy sức mạnh cho viên giao châu bên ngực trái của nàng. Cài đặt Hoa tứ dẫn thần bí, Quân Phất hoàn toàn có thể nhìn được mộng cảnh của người khác, tái hiện nay lại vượt khứ của họ, cũng rất có thể thâm nhập vào trung ương thức của người khác để tận mắt chứng kiến giấc mơ của họ. Quân Phất hoàn toàn có thể dệt cho tất cả những người khác một cơn mộng đẹp, nhằm họ trở lại quá khứ của chủ yếu mình, nhằm những hiểu nhầm được sáng sủa tỏ, để phần đông lời ao ước nói cuối cùng cũng được nói ra, để đều cuộc gặp gỡ dứt thật viên mãn. Đổi lại, nếu bạn nào gồm ước nguyện mong muốn sống lâu dài với sự sung sướng ấy, mẫu giá họ phải trả là đánh đổi sinh linh của thiết yếu mình. Hoàn toàn có thể thoát khỏi mộng cảnh giỏi không, cần xem người đó rất có thể thoát ra ước vọng trầm luân tuyệt không? Cũng giữa những ngày rèn luyện cách áp dụng bí thuật Hoa tứ để đạt mang đến mục đích cuối cùng là sát hại Trần hầu, Quân Phất tình cờ gặp gỡ lại bạn trong mộng của chính bản thân mình – đấng mày râu trai chiêu mộ Ngôn thân mặc lam y. Xuyên thấu bộ tè thuyết này, chuyện tình của Quân Phất và mộ Ngôn được xem như là cốt lõi nhất, xứng đáng lưu chổ chính giữa nhất nhưng đều thiên truyện được xen kẹt đồng thời cũng mang đi không ít của tôi phần lớn trăn trở, suy tư. Mỗi Hoa tứ điệu mà lại Quân Phất chứa lên đều là 1 trong giấc mộng phụ nữ dệt đến những ái tình đầy nước mắt. Giấc mộng đầu tiên, Quân Phất dệt cho Tống Ngưng. Tình yêu của Tống Ngưng so với Thẩm Ngạn ngỡ là solo phương nhưng thực chất không phải thế. Thẩm Ngạn là Khương quốc tướng mạo quân, ở địa vị bị Lê quốc của Tống Ngưng tấn công bại, lại ko hay hàm ân cứu mạng của Tống Ngưng đối với mình, cánh mày râu đã xem nữ giới là mẫu gai trong mắt từ đêm tân hôn, chủ yếu chàng cũng từ bỏ lừa dối phiên bản thân về tình yêu mà mình dành cho tất cả những người con gái này. Mối tình này bước đầu từ tình cảm của Tống Ngưng, ngừng cũng chỉ có cái bị tiêu diệt của thiếu nữ để đối lấy cơn mộng đẹp. Có thể xem đây là một câu chuyện kết cấu từ hầu hết hiểu lầm, hết hiểu lầm này đến hiểu nhầm khác thông suốt nhau, để ở đầu cuối sau giấc ngủ vùi của Tống Ngưng, Quân Phất mới tấu một điệu nhạc lật lại trước mắt Thẩm Ngạn phong cảnh Tống dừng trên chiến trường giữa trận bão tuyết, tự tay lật hơn hai ngàn loại xác để tìm ra Thẩm Ngạn cơ mà cứu chàng. Điều nhức lòng tốt nhất là cho tới khi từ bỏ cuộc sống thường ngày đau khổ, chọn lấy mộng cảnh, thì giấc mơ của Tống ngưng cũng không niềm hạnh phúc tuyệt đối, còn ngoài đời thật, cô bé vĩnh viễn không khi nào biết rằng Thẩm Ngạn so với mình thực ra cũng có tình. Thiên truyện này mang lại cho tôi cảm xúc giống như thiên truyện thứ tía kể về tình yêu thân Công Nghi Phỉ với Khanh Tửu Tửu. Ở duyên kiếp chạm mặt gỡ đầu tiên với Công Nghi Phỉ, Khanh Tửu Tửu đang được sắp xếp trở thành quân thù của chàng, chính Khanh Tửu Tửu đã giày đạp lên tình yêu của Công Nghi Phỉ so với mình, nhằm rồi tận kiếp phù du, bạn nữ dùng tính mạng của chính bản thân mình cứu chàng, cũng chính là để thay đổi tình yêu thương của hai người trở thành bất diệt. Nợ ân tình, nữ nhờ nỗ lực tử tô Dự góp mình có cơ hội trở lại thế gian để trả ơn. Thay nhưng, fan thì còn, tình vẫn sớm phiêu linh, Công Nghi Phỉ đang quên mất nữ giới mà cô gái – lại không thể nào nhớ được ký ức của bản thân trước đó, nghiễm nhiên trở nên tỷ tỷ của chàng. Ám ảnh bởi tình cảm trái luân lý, Công Nghi Phỉ càng lắc đầu vị trí của Khanh Tửu Tửu trong tâm địa mình bao nhiêu thì càng làm tổn thương bạn nữ bấy nhiêu. Hoa tư điệu của Quân Phất bọn trong thiên truyện này là để giúp đỡ Khanh Tửu Tửu – Công Nghi Huân tìm lại ký ức bị niêm phong. Đây cũng đó là lần duy nhất Quân Phất rơi nước mắt mang đến khách hàng, vì cô gái thấy hình ảnh chính mình qua Khanh Tửu Tửu, nhìn thấy thế nào là sinh tử biện pháp biệt, vạn kiếp cần yếu nào tương ngộ, giống như tình yêu giữa bạn nữ và tuyển mộ Ngôn đi ngược lại chân lý. ái tình của Công Nghi Phỉ cùng Khanh Tửu Tửu là phần nhiều đoạn tình chắp nối, họ yêu nhau tuy vậy lại không yêu nhau cùng 1 thời điểm, để rồi cuối cùng vẫn là chia ly vĩnh viễn. Tôi không thực sự cảm rượu cồn khi hiểu đoạn cuối đái truyện này, khi mà Công Nghi Phỉ đứng trước bức tượng của Khanh Tửu Tửu, lặp lại lời nói của hai bạn lần đầu gặp mặt nhau tuy thế tôi lại thấy xót xa cho Khanh Tửu Tử khi đọc chi tiết Quân Phất cảm thấy được tàn dư ý thức của Khanh Tửu Tửu lẩn chết thật trong ko khí, phiêu du giữa đất trời như mong muốn nhờ ai kia vẽ hộ bản thân nét sau cùng của bức tranh thuỷ mặc. Đó là sự việc đối lập giữa việc thiếu nữ dù đã chết vẫn luôn ghi nhớ được ký kết ức về bạn mình yêu trong khi chàng trai kia cho dù còn sống vẫn sớm gạt bỏ hình hình ảnh của nàng. Nhưng quan yếu trách bất kỳ ai, suy đến cùng, cả Công Nghi Phỉ với Khanh Tửu Tửu phần nhiều bị số phận giày vò, cả hai người họ mọi đáng thương! trong các những tè truyện, có lẽ rằng nhiều người thích phần viết về Dung Viên với Oanh Ca rộng hẳn. Tình yêu của họ không mãnh liệt, không rõ ràng, nó chỉ dễ dàng là hai bạn quan tâm chăm sóc và chào đón người kia bảo quản trong trái tim mình. Cuộc sống đời thường của Oanh Ca trước khi vào cung thật sự mang lại cảm xúc xót xa mang lại tôi, tuyệt nhất là trong mẫu đêm cả con gái và cô em gái Cẩm tước bị thương, Dung Tầm nhất định ôm Cẩm Tước như 1 món bảo bối vô thuộc quý giá, để lại nàng – cô gái yêu chàng, quyết tử vì quý ông suốt chín năm trời – lẳng lặng chú ý theo, mỉm cười thành tiếng: “Cuối cùng chàng đã không cần tôi nữa”. Tôi say mê Oanh Ca vì thiếu nữ mạnh mẽ, cũng tương tự Tống Ngưng, nước mắt của mình không để cho người khác trông thấy, có yếu ớt cũng không yếu đuối trước mặt bất kể ai, nỗi bi lụy khi tình thân bị không đồng ý chỉ cất giữ trong tim, lẳng lặng chịu đựng đựng…

“Dung Tầm, có phải chàng cho rằng sát thủ là kẻ không tim? Sao hoàn toàn có thể không tất cả tim, tôi đã để nó ở chỗ chàng rồi, mà lại Dung Tầm, chàng để nó sống đâu?… quăng quật nó làm việc đâu?”

tuy nhiên, đổi lại sự tổn thương từ tình ái đầu, Oanh Ca may mắn gặp mặt được người trong số mệnh của nàng – Dung Viên. Người bầy ông này đối với nàng luôn êm ả chăm sóc, cho dù không nói ra mà lại lúc nào cũng để vai trung phong đến cảm hứng của nàng. Oanh Ca yêu nam nhi từ lúc nào, người hâm mộ không ai có thể khẳng định, chắc rằng từ lúc đàn ông dám lấy hạnh phúc của bản thân mình đặt vào một trong những canh bạc, chỉ để hiểu rõ nàng đối với chàng tất cả yêu thương tuyệt không, tất cả tình nguyện ở mặt chàng mãi mãi xuất xắc không. Bố chữ “Ta lose rồi!” của Dung Viên thực sự khiến cho tôi rung động bởi nghĩ đến cảm hứng thua cuộc khi thế chấp ngân hàng trái tim nhưng mà chàng bắt buộc chịu đựng. Tình ái giữa Dung Viên và Oanh Ca tựa mạch nước ngầm, yên ổn ả mà lại sâu sắc, bền bỉ. Một nàng sát thủ, từ nhỏ đã thân quen với bài toán xả thân đảm bảo người khác, nay lại nhận được sự bảo quấn từ người mình yêu, có lẽ rằng nàng chẳng bắt buộc gì thêm, con gái sống vui sống xuất sắc chỉ vì người ấy.

“Những lúc như thế này chỉ việc đứng sau ta là được”. “Nếu nam nhi chết, em sẽ đi theo chàng”.

Xúc xắc gắn hạt đậu tương tư, tình yêu xung khắc cốt ghi tâm, sinh sống chết gồm nhau… không còn gì đẹp bằng thế! Dung Viên đúng thật lời phái mạnh hứa hẹn, không như những bậc quân vương vãi khác, chàng đối với Oanh Ca thiệt sự chung tình, nụ cười trước khi nhắm đôi mắt của đàn ông là đồng tình với cuộc sống đời thường khi định mệnh đến chàng gặp được người con gái ấy, dù không thể sống đến bạc tình đầu tuy nhiên từng gặp mặt nhau, từng yêu thương nhau, từng có nhau… bấy nhiêu đã là vượt đủ! trong số thiên truyện của Hoa tư dẫn, không tồn tại một cái kết nào đúng nghĩa viên mãn mà lại tôi thích chiếc kết của tè truyện này, một cái kết đẹp như chuyện tình Lương – Chúc, sau cùng Dung Viên với Oanh Ca đều hiểu rõ tình cảm của đối phương, không có dằn vặt, nuối tiếc, không có hận thù, không nên đến điệu nhạc dệt mộng ảo, chỉ là thư hùng vẫn bên nhau ở hiện nay tại, lặng nghỉ trong cùng lăng chiêu mộ mà thôi. Tác giả Đường Thất viết rất hiếm về ái tình giữa sơn Hoành và chiêu mộ Dung An, vẫn là sự việc do dự giữa địa vị và tình yêu, để rồi một cách sai lầm, cả đời ân hận tiếc. Dù tình cảm của đánh Hoành đối với Mộ Dung An là độc nhất kiến bình thường tình mà lại vẫn ko đủ mạnh mẽ để quý ông gạt vứt ngôi vị nuốm tử. Tư chữ “nhất cầm cố trường an” không dễ dàng như chiêu tập Dung An vẫn nghĩ, tình cảm nữ giới nhi mau chóng bị tổn thương lúc người nàng yêu đứng thân cán cân nặng tình yêu với quốc lệnh mà chấp nhận từ quăng quật nàng. Tử vong của mộ Dung An ly kỳ như trong truyền thuyết, nhẹ nhàng cơ mà đẹp đẽ, chỉ để lại mang đến Tô Hoành cỗ hoa phục red color và chuỗi ký kết ức cùng nỗi tiếc nuối nuối sau này.

“Cuối cùng đại trượng phu vẫn yêu thương ta, ta không đại bại ai, chỉ thất bại vương vị của chàng”.

Rốt cuộc, trải qua mấy chục năm, è cổ vương sơn Hoành chịu giày vò vì nỗi nhớ, sự ăn năn hận mà đồng ý đánh đổi tính mạng, sống lại dài lâu trong giấc mộng bởi vì Quân Phất dệt, hội ngộ cùng núm nhân, trọn kiếp bình an. Chiếc kết này xem như 1 bước trở về sửa chữa sai trái của chàng. Đến cuối đời khi thấu hiểu đâu là hạnh phúc lớn nhất của mình, chàng quyết định từ vứt mọi thứ, vì phụ nữ mà vứt bỏ cả nai lưng thế. Chết choc của nai lưng vương sơn Hoành ko được nhấn mạnh vấn đề nhưng nó đóng vai trò vai trò vẽ thêm 1 nét buồn lên số phận tình yêu của chiêu tập Ngôn và Quân Phất. Khi Quân Phất tưởng chừng như nghe thấy giờ giao châu vào ngực rạn nứt dưới mũi tìm của chiêu mộ Ngôn, tôi cũng thấy lòng bản thân thắt lại vị một đợt tiếp nhữa hai người họ buộc phải bất lực trước ý trời vô tình như dao. Nếu chiêu mộ Ngôn tin cậy vào suy xét và dìm thức của Quân Phất hơn, nếu nam nhi yêu nàng ít hơn một chút đầy đủ để can đảm đối mặt với mâu thuẫn trong quá khứ giữa họ… nếu… Tôi thích cách viết của tác giả ở vị trí Quân Phất và chiêu mộ Ngôn luôn luôn hiểu được hành vi của đối phương, cảm giác của đối phương, nỗi lòng của đối phương. Như lúc Quân Phất biết rằng mình vẫn ngọc nát hương thơm tan, không thích để chàng triệu chứng kiến, đành thả bạn xuống vực, chiêu mộ Ngôn vẫn thay nhảy theo giữ lại lại. Trường hợp chỉ nông cạn đọc, nông cạn nghĩ, ai ai cũng đơn thuần cho rằng Mộ Ngôn ý muốn níu kéo nàng, nhưng mà chỉ có nữ mới hiểu mộ Ngôn đang tự lừa dối phiên bản thân, mặc dù thừa biết phần đa thứ quan yếu nào cứu giúp vãn nhưng phái mạnh vẫn không gật đầu để đàn bà vụt ngoài tầm tay mình.

Xem thêm: Cách Mở Các Cột Bị Ẩn Trong Excel ? Cách Để Bỏ Ẩn Cột Trong Excel

“Nếu em chết, bao gồm phải đấng mày râu cũng ko sống nổi, vẫn muốn đi theo em?” “Nếu ưa thích tôi, em hãy sống tiếp, ở tôi suốt đời xuyên suốt kiếp”.

Quân Phất ao ước chờ đàn ông ở ước Nại Hà vào truyền thuyết, ba mươi năm sau cùng chàng đi qua cầu, bước đầu kiếp luân hồi, chỉ mong sao trong vạn kiếp luân hồi, định mệnh sẽ đến họ được thành vợ ông xã ở một kiếp như thế nào đó.

“Nhưng nếu không tồn tại tôi, em sợ thì sao? còn nếu như không muốn cùng tôi ngơi nghỉ cõi trần, hãy để tôi đi thuộc em, đạt được không?”. “Nhưng tôi sợ. Không có em, tôi sẽ khá sợ”.

Trong dấn thức của tôi, mộ Ngôn là một trong người lý trí, từng trải, có nhiều cân nhắc nên hiếm khi ta bắt gặp những lời nói, hành động quá nấc trìu thích của chàng so với Quân Phất, ví như có, thường xuyên chỉ là các chiếc hôn đầy tôn trọng, yêu thương lên vầng trán tất cả một vết sẹo nhiều năm mà quý ông gián tiếp gây ra. Cảm tình của chiêu tập Ngôn cùng với Quân Phất tương đối thâm sâu, khó hiểu, có lẽ rằng chàng bị ám ảnh bởi đậm chất cá tính của Diệp Trăn địa điểm Quân Phất, tuy thế sự ám hình ảnh ấy bắt nguồn từ sự ngưỡng mộ đối với Diệp Trăn công chúa. Thiệt ra, truyện nói theo ngôi của Quân Phất buộc phải nội trung ương và để ý đến của chiêu tập Ngôn thay đổi 1 vết chấm hỏi lớn. Bạn lý trí, tỉnh bơ như cánh mày râu chỉ mang đến khi đương đầu với việc mất Quân Phất trường thọ mới biểu hiện sự nao núng, mới bi thảm bã bi ai đến vậy! mộ Ngôn ghi nhớ hình ảnh công chúa Diệp Trăn khởi đầu từ sự hối hận, nhưng mà yêu Quân Phất là tình yêu thiệt sự, nhằm rồi phát hiện ra đấy đó là Diệp Trăn, lại càng dằn vặt hơn! Người rất có thể khiến thế gian tử đánh Dự chuẩn bị chết cùng, chuẩn bị hy hình hài sống, chỉ có Quân Phất – Diệp Trăn công chúa cơ mà thôi. Nhịn nhường như, vắng ngắt đi Quân Phất, tuyển mộ Ngôn không hề là một bạn lý trí, tỉnh giấc táo như trước đó nữa. Chàng quay lại núi Nhạn Hồi – nơi họ lần đầu chạm chán gỡ, trường đoản cú lật lại ký ức nhưng mà nhớ về nàng, nói chuyện với người vợ trong nỗi hoài niệm, thấy cánh bướm đỏ cũng nghĩ là nàng, lưu giữ trong hang núi, bởi nàng lũ hết phần lớn khúc nhạc cánh mày râu biết suốt một ngày 1 đêm, bọn đến tay rướm máu, ám hình ảnh mũi kiếm của bản thân đâm vào tim bạn nữ mà từ đấy về sau, lưỡi kiếm khiến hộ vệ xấu hổ vì chưng kém cạnh cũng chẳng còn triển khai được… Quân Phất ra khỏi chàng, mang theo cả linh hồn, mang theo cả phần chiêu mộ Ngôn đầy tình cảm trong con fan thế tử đánh Dự. Trần thế này không hề công chúa Diệp Trăn si tình chờ quý ông suốt cha năm tuổi xuân, không còn cô gái tên Quân Phất xuất xắc khóc trước phương diện chàng, hay làm cho nũng, giận dỗi cánh mày râu nhưng khi không có chàng lại kiên cường, khả năng hơn bất cứ ai! trần gian này, không còn ai tất cả gan quấy rồi chàng, không có gì ai rất có thể làm thú vui nở trên môi chàng, cũng không còn ai đến chết vẫn không muốn xa chàng, giữ luyến trần thế vì nơi đấy còn tồn tại chàng cho vậy!

“Chàng nói đúng, tôi không thích xa chàng”. “Nếu đổi thay Quân Phất mà yêu cầu quên chiêu tập Ngôn, sống trở lại như một tờ giấy trắng, y như hồn ma được nhập vào thể xác khác, như thế cho cho dù sống lại thì cũng có ý nghĩa gì”.

Quân Phất vì chưng chàng mà quyết tử chút sinh mệnh ít ỏi, gảy Hoa bốn điệu khiến cho chàng vĩnh viễn quên người vợ để sinh sống thật hạnh phúc. Nắm nhưng, lần chần do chàng thừa kế dòng ngày tiết của chiêu tập Dung An hay vị tình cảm của phái mạnh quá sâu nặng nhưng mà Hoa tứ mộng ấy không phương pháp nào thực hiện được cầu vọng của Quân Phất. Chiêu tập Ngôn chỉ cần giữ được Quân Phất ở mặt mình, bằng bất kỳ cách nào, cánh mày râu vẫn tin mình hoàn toàn có thể cứu nàng, cũng đó là cứu mình. Xét về sự ấn tượng, ví như tình tiết khiến cho tôi cảm xúc bình yên, vui vẻ cho tình ái này đó là những nụ hôn mộ Ngôn bỏ trên trán Quân Phất thì cụ thể khiến tôi cảm thấy bi ai tột cùng đó là giọt nước đôi mắt của mộ Ngôn cơ mà Quân Phất bắt gặp từ hình hình ảnh phản chiếu của đấng mày râu trên tảng băng sinh sống băng động Trần cung. Giọt nước đôi mắt ấy không đối chọi thuần là việc đau đớn, ân hận hận mà lại còn tiềm ẩn cả nỗi bất lực của một người bầy ông trung thành với lý tưởng phải đảm bảo hai sản phẩm công nghệ là mảnh đất dưới chân cùng người thanh nữ trong lòng mình. Đấy trong khi là biểu cảm gian khổ rõ ràng nhất mà mộ Ngôn được cho phép mình thể hiện ra ngoài, một lần duy nhất.

“Nếu quên em, bạn đó chỉ cần Tô Dự, không thể là chiêu mộ Ngôn, giả dụ tôi đã hết là tôi nữa, theo em tôi tất cả hạnh phúc? Em gồm yên tâm?”

chiêu tập Ngôn vẫn hứa con trai sẽ kiếm được cách. Chỉ cần Quân Phất bao gồm niềm tin, đấng mày râu sẽ tìm kiếm được cách mang nàng quay về bên mình, để không còn những lần nửa đêm thức tỉnh nàng, bao bọc lấy nàng trong vòng tay lạnh giá để có niềm tin rằng nàng vẫn còn đó bên cạnh… Một đưa ra tiết nhỏ dại nhưng vẫn khiến tôi nhằm tâm, đó là cảm xúc thầm lặng, vô giá cơ mà Quân Vỹ giành riêng cho Quân Phất từ lúc còn nhỏ. Vẻ bên ngoài cợt nhả khiến những lời đãi đằng của chàng luôn bị Quân Phất ngỡ là nghịch giỡn. Năm mon tuổi thơ đính bó cho lúc trưởng thành, Quân Vỹ luôn là tín đồ cầu ước ao Quân Phất được niềm hạnh phúc bên người chị em yêu. Cùng tôi cũng thế, dứt mà tác giả viết tuy xuất hiện hai hướng nhưng lại tôi chọn lọc tin vào vận may của mộ Ngôn cùng Quân Phất, có niềm tin rằng những đau đớn họ chịu đựng đựng đang là vượt đủ, có niềm tin rằng tình yêu của mình sẽ đụng thấu trời xanh, sẽ biến hóa được sinh mệnh, với họ đang hạnh phúc, sẽ bên nhau dệt phải giấc mộng trăm năm như lời của tuyển mộ Ngôn nói với Quân Phất:

“…một trăm năm tiếp theo em tốt nhất định sẽ được an táng trong mộ phần của chiêu mộ gia”.

Hoa tư dẫn không phải là 1 trong những tiểu thuyết với tương đối nhiều tình máu cao trào, nó 1-1 thuần là câu chuyện của rất nhiều con người vô tình chạm chán nhau trong cuộc sống để rồi trở thành những cơn mơ tận cuối đời vẫn còn đó khắc khoải. Với tôi, Hoa tứ dẫn như 1 phiên khúc dệt từ hầu hết hẹn thề. Đó là lời thề của Tống Ngưng quyết tử cả mạng sống, cả bảy năm tuổi xuân với tình ái vô vọng, là lời thề hận thù ko thành của Trầm Ngạn so với Tống dừng khi cuối cùng đã trót yêu thương nàng. Đó là lời thề sẽ mang về hạnh phúc trọn vẹn cho những người con gái mình yêu của Dung Viên, là lời thề của Oanh Ca sống chết có nhau đối với chàng. Đó là lời thề mặc dù sinh ly tử biệt vẫn nhớ nhau mang lại khắc cốt ghi trọng điểm của Công Nghi Phỉ cùng Khanh Tửu Tửu. Và, sẽ là lời thề tái ngộ cuối mùa hoa phật tang, là lời thề một đời ở Trường An của chiêu mộ Ngôn thuộc Quân Phất…