KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM CHƯƠNG 38

Màu nềnSáng (Mặc định)Xám (Gray)Tối (Dark Gray)Tối (Dark Light)Vàng (Light)Vàng (Dark)Xanh domain authority trờiXanh láTím nhạtĐỏ nhạt
Cỡ chữ14161819202224262830
Font chữRobotoArialTimes New RomanPatrick HandNoticia TextVerdanaTahomaPT SansRoboto Condensed
Mặc định

Bạn đang xem: Không thể ngừng yêu em chương 38

Edit: RùaMọi bạn ở tứ phía vẫn không về hết, music vẫn mở, ví dụ rất ồn ào, Ứng Hoan lại nghe thấy cụ thể âm thanh tim đập trong lồng ngực cùng với câu nói kia của tự Kính Dư.Tim cô càng đập nhanh hơn, ngạc nhiên trừng to mắt, dở hơi lăng nhìn anh.Từ Kính Dư thấy cô ngạc nhiên như vậy, liếm liếm khóe miệng, cúi tín đồ tới gần.Ứng Hoan theo bạn dạng năng lùi ra sau, bả vai bị từ Kính Dư đè lại, đụng cũng cấp thiết động, anh mỉm cười nhẹ: “Trốn mẫu gì? ko hôn thì ko hôn, tôi cũng không ép cô.”Tim Ứng Hoan đập càng nhanh, tay cô còn đã ấn trên mày cốt của anh, khoảng cách hai người gần như là vậy, khá thở trộn vào nhau. Cô chớp chớp mắt, ngước lên quan sát anh, nhỏ dại giọng nói: “Anh lại trêu tôi….”Từ Kính Dư cười nhẹ: “Cảm thấy tôi trêu cô?”Ứng Hoan cảm giác tim đập lỡ một nhịp, góc nhìn anh vô cùng nghiêm túc, ko một gợn sóng.Cô tất cả cảm giác, lần này anh không hẳn đang trêu cô.Anh thật sự hy vọng cô hôn anh.Ứng Hoan có chút lừng chừng làm sao, cúi đầu nhìn bốn phía, sợ hãi có tín đồ nghe được sẽ nói gì đấy khiến cô xấu hổ. Cô vừa bắt đầu quay đầu, khá thở của anh ý đã cho tới gần mặt tai cô, thanh âm trầm thấp:“Tôi mê say em, có biết tuyệt không?”Một xung khắc kia, vào đầu Ứng Hoan bỗng nhiên nổ tung như pháo hoa, trống rỗng.Từ Kính Dư chú ý cô bị câu nói của anh có tác dụng sửng sốt, vơi thở phào, xoa nhẹ lên đầu cô, nhờ vào biên giác quyền đài, liếc cô cười: “Không trêu em, tôi thề bằng lòng thân thương với quyền anh, lời vừa rồi nếu bao gồm nửa phần giả, sau này tôi vẫn không bao giờ có bí quyết nào dành chiến thắng khi thi đấu.”Anh giơ bố ngón tay lên, quan sát cô.Ứng Hoan đột nhiên tỉnh apple lại, sử dụng sức ấn vào mi cốt của anh ấy một cái, kéo tay anh xuống, tất tả nói: “Anh chớ nói bậy!”Không có phương án dành chiến thắng khi thi đấu, dòng này rất có thể lấy ra thề được sao?Âm thanh của cô tất cả chút lớn, vừa lúc nhân viên công tác tắt loa đi, Ứng Trì ngồi ở từ thời điểm cách đó không xa nghe được, mau chóng đứng lên, cậu nhìn sắc phương diện Ứng Hoan không đúng lắm, tức xung khắc cả giận nói: “Từ Kính Dư, anh lại doạ chị tôi gồm phải không?”Ứng Hoan: “……”Lòng cô khiêu vũ dựng, quay đầu nhìn Ứng Trì.Ứng Trì khó tính la lên, thành công xuất sắc thu hút ánh mắt của các người, tất cả đều chú ý về phía Ứng Hoan với Từ Kính Dư.Ánh đèn trên quyền đài hết sức sáng, dường như bí mật nào thì cũng không thể che dấu, từ Kính Dư đã nghĩ cực kỳ nhiều, anh cần thổ lộ như vậy nào, thanh minh ở đâu, trong khi nơi như thế nào cũng không quá thích hợp.Vừa rồi, không khí và cảm hứng đều có.Anh nghĩ, sau khoản thời gian anh tranh tài xong, lấy thân mật và sự mến mộ của anh dành cho quyền anh để đảm bảo với cô thì càng thích hợp.Nhưng giờ phút này, không khí và cảm giác đều tan trở thành như bọt biển.Từ Kính Dư chửi nhỏ một câu: “Mẹ nó!”Lời anh ước ao nói còn chưa xong xuôi đâu.Ứng Hoan: “….”Cô mặt đỏ tai hồng, có chút vô thố, nhìn Từ Kính Dư, nghĩ gồm phải anh còn mong muốn nói gì xuất xắc không? dù sao, vừa rồi anh đang tỏ tình với cô, nhưng trong thâm tâm cô từ bây giờ rất loạn, hoàn toàn chưa nghĩ ra đề xuất trả lời như vậy nào.”Thời điểm Ứng Hoan học cao trung cũng có người theo đuổi, nhưng lại cô không thích yêu sớm vì thế đã cự tuyệt, nam giới sinh này đã nói cô mặt ngoài ôn nhu nhưng mà thật ra rất cực nhọc theo đuổi. Lúc vào đại học, chính vì đeo niềng răng thuộc vòng giao thiệp không rộng lớn nên không có ai theo xua đuổi cô, đặc biệt là khi học tập năm nhất, thời điểm đó thật sự không thực sự đẹp, bao gồm cô cũng không muốn soi gương.
Niềng răng treo hơn một năm, khóe miệng không hề kỳ quái như cơ hội đầu, cũng đẹp hơn một ít, ban đầu có tín đồ theo đuổi cô, nhưng bầy họ hầu hết không đẹp.Ứng Hoan bao gồm một em trai xinh xắn như vậy, từ bé dại cô đã là nhan khống, có đôi khi cô nghĩ, nếu như Ứng Trì không đẹp, bao gồm phải cô sẽ không tồn tại kiên nhẫn để dỗ cậu không?Cô lưu ý đến loạn.Ứng Trì đang xông lên bậc thang, bước vào quyền đài, kéo cô đến mặt cạnh, nôn nóng hỏi: “Chị, anh ta làm cái gi chị?”Ứng Hoan há miệng: “Anh ấy…..”Anh ấy nói say đắm chị.Từ Kính Dư đứng lên, liếc nhìn Ứng Trì, mỉm cười lạnh: “Tôi làm cái gi cô ấy? không ít người nhìn như vậy, tôi rất có thể ăn cô ấy sao?”
Mẹ nó, tiểu tổ tông này chính xác là chướng ngại lớn.Ứng Trì trừng anh: “Ai biết được, anh không làm gì vậy chị tôi kêu mẫu gì?”Từ Kính Dư liếc Ứng Hoan một cái, tự nhiên cười, lười nhác mở miệng: “Cậu hỏi cô ấy xem tôi đã làm gì?”Ứng Hoan: “…..”Không chỉ Ứng Trì mà cả Chu Bách Hạo đã ở bên đó quyền đài, Hàn Thấm, còn có mọi người ở chỗ này đều quan sát cô, đợi cô nói một câu.Ứng Hoan khó có thể tin mà quan sát anh, một số loại chuyện này cô bắt buộc nói vậy nào? trường đoản cú Kính Dư phụ thuộc vào quyền đài, như cười cợt như không chú ý cô, một cỗ dáng không liên quan đến mình. Ứng Hoan cắn răng, căm giận nói: “Anh ấy nói chị như thể diễn viên Nhật bạn dạng tên vật gì mà Lị Á*.”(Mình đã tra gg trên thật của Lị Á nhưng lại không ra, chỉ toàn một gò hình ảnh không hợp với trẻ em và người dân có tuổi, amen!)Ứng Trì ngốc: “A?”Từ Kính Dư: “…..”Cái gì Lị Á? cô bé thần ổ cứng của Thạch Lỗi?Ứng Hoan mặt đỏ tai hồng, vỗ vỗ đầu Ứng Trì: “Được rồi, trẻ con đừng nên hỏi.”Ứng Trì: “…….”Thạch Lỗi đứng ở dưới quyền đài, đùng một cái khụ một tiếng, nhìn về phía từ Kính Dư, lại hỏi Dương Cảnh Thành: “Không đúng, chưa hẳn Kính Vương siêu khinh hay mấy phim đó sao? Lại nói, bác bỏ sĩ bé dại giống Lị Á chỗ nào?”Dương Cảnh Thành cũng cảm thấy kỳ quái: “Đúng vậy, cậu ta liếc qua sao?”Thạch Lỗi: “Xem sang một chút đi.”Từ Kính Dư ngửa đầu thở dài, xách bình nước lên tránh đi.Ứng Trì vẫn dở người tại chỗ, phổ biến Vi Vi có chút đọc được, trước kia khi tham gia học cao trung, có nam sinh đang nói Ứng Hoan giống cô gái diễn viên phim A.V, bên cạnh đó tên là vật gì Lị Á.Khi đó Ứng Hoan vô cùng để ý, còn đi coi hình ảnh.Chung Vi Vi cảm thấy rất khác nhau.Mọi người hai mặt nhìn nhau, hoá ra Kính vương vãi cũng trộm xem nhiều loại phim này.Một đám tín đồ khẽ cười trộm, bình thường Vi Vi thủ thỉ này cho Lâm tứ Vũ, Lâm bốn Vũ liền quán triệt mặt mũi mà trực tiếp mỉm cười ha ha, “Kính Vương nghiêm túc sao? Anh ấy thật sự sẽ nói như vậy?”“Tớ ko biết.” chung Vi Vi cũng cảm xúc chuyện này rất nặng nề tưởng tượng, tự Kính Dư thiệt sự nói vì vậy với Ứng Hoan?
Ứng Hoan ngồi xổm thu dọn hậu sự thuốc, thoáng xem qua băng keo dán cá nhân, mớ nhớ tới còn không dán băng keo cá nhân cho từ bỏ Kính Dư, cô nôn nả quay đầu: “Từ Kính Dư, ngóng một chút.”Từ Kính Dư đứng ở bậc thang, xoay đầu lại nhìn cô.Ứng Hoan chạy mang lại trước mặt anh, xé mở keo dính cá nhân, nhón mũi chân dính kèm lên mi cốt anh, thời khắc cô tới gần, từ bỏ Kính Dư thấp giọng nói một câu: “So với đồ vật gi Lị Á kia, em dễ thương và xinh đẹp hơn nhiều.”Ứng Hoan: “….”Cô đứng vững lại, ngẩng đầu quan sát anh: “Thì ra anh hầu hết đã coi qua.”Từ Kính Dư: “…..”Lúc bầy Thạch Lỗi xem, anh có xem qua vài lần, đối với mấy mẫu đó không có hứng thú, cho dù ngẫu nhiên tất cả chút xúc động, nhưng mà cũng không hẳn với mấy tín đồ hư ảo đó.Anh liếm khóe miệng, vuốt vơi lên phương diện cô: “Đừng câu dẫn tôi.”Nói xong xuôi liền quay bạn rời đi.Ứng Hoan tất cả chút ngốc, cô câu dẫn anh khi nào?Thi đấu kết thúc, đã hơn 12 giờ, ký túc xá đã sớm đóng cửa.Hơn 11 giờ, Khương Manh nhắn tin cho chung Vi Vi, hỏi những cô đã đi đâu, bình thường Vi Vi cũng không vệt diếm, nói thẳng ở câu lạc bộ xem thi đấu, lúc ấy Khương Manh sẽ đi bước chân xuống phố với chúng ta về, ống chân nhức mỏi, vốn muốn chạy tới, tầm thường Vi Vi lại nói, thi đấu cũng sắp dứt rồi, dù có tới cũng ko xem được.Khương Manh khó chịu không vấn đáp lại.Một đám tín đồ cùng nhau trở về, những cô bị người trông coi ký kết túc mắng vài câu mới xuất hiện cho vào, quay trở về phòng Khương Manh còn không ngủ, thấy các cô, hừ lạnh một tiếng: “Các cậu nỗ lực ý ko kêu tớ đi cùng?”Chung Vi Vi nhìn Lâm tư Vũ, Lâm tứ Vũ nói: “Cũng chưa phải cố ý, ngày đó cậu mới biện hộ nhau với Ứng Hoan, ko muốn thì thầm với cô ấy, kêu cậu thì cậu đang đi sao?”Khương Manh nghẹn lại, độc nhất thời ko nói ra lời.“Nhưng các cậu cũng ko hỏi tớ, làm thế nào biết tớ không đi?”Lâm bốn Vũ cười tủm tỉm: “Được được được, lần sau hỏi cậu, được không?”Chung Vi Vi trộn trò: “Mệt chết, tớ đi tắm rửa đây.”Ứng Hoan rửa mặt rửa xong, nằm tại vị trí trên giường, ghi nhớ tới những lời tự Kính Dư nói, trọn vẹn không có chút bi hùng ngủ, cứ lăn qua lộn lại mãi, chần chờ đã ngủ từ lúc nào.Hai ngày sau, Ứng Hoan đề nghị thi, không có thời gian đến câu lạc bộ, câu lạc bộ đề xuất đi tập huấn, tập huấn xong xuôi thì đề nghị tham gia WSB luôn luôn rồi, thời gian rất gấp.Ngày thứ ba, chuyển động viên đầy đủ đã thu thập hành lý, ngày ngày tiếp theo liền yêu cầu xuất phát. Ứng Hoan mang lại câu lạc cỗ đã là xoạc vạng, cô chờ mang đến 10 giờ bầy họ vẫn không họp xong, khía cạnh khác, phần nhiều vận rượu cồn viên tham gia dự thi đều đã trở về.Ứng Hoan ngồi một mình ở khu vực nghỉ ngơi, nghe thấy âm thanh thủ thỉ và tiếng bước đi truyền đến, ngửng đầu nhìn, một đám bạn từ hành lang đi tới. Từ Kính Dư đi trước, cũng chính là người thứ nhất nhìn thấy cô.Anh mau chóng đi cho tới trước phương diện cô, khom sống lưng lấy viên kẹo bội nghĩa hà, tùy ý ném mang đến cô nhị viên.Kẹo bạc tình hà lâm vào hoàn cảnh trong ngực Ứng Hoan, cô núm lên, ngấc đầu quan sát anh: “Cho tôi làm cho gì, tôi lại ko ăn….”“Thử xem.”“Không.”Từ Kính Dư chú ý cô, mỉm cười một tiếng, xoay đầu nhìn hai nhỏ cá vàng nhỏ tuổi trên quầy bar.Ứng Trì đi đến cạnh bên Ứng Hoan: “Chị, đi thôi.”Ứng Hoan ném lại vào đĩa, lau chùi sách vở, hỏi cậu: “Em tích lũy đồ đạc giỏi rồi sao?”
Ứng Trì ko nhịn được cười: “Này tất nhiên rồi, sáng sủa mai đã nên đi.”“Vậy là xuất sắc rồi.”Từ Kính Dư doãi tay chọc chọc dòng mang màu trắng của cá vàng, đi cuối cùng.Mùa Đông ban đêm lạnh mang đến thấu xương, gió quật vào người dân có chút đau rát, Ứng Hoan mặc áo khoác bên ngoài lông vũ lên, sau đó, một vật mát rượi rơi vào cổ cô, cô hơi rụt fan lại, choạc tay sờ, sờ được một viên kẹo bội nghĩa hà.Tâm vừa động, dừng lại bước chân, quay đầu nhìn.Từ Kính Dư mang một cái áo khóa ngoài màu đỏ, tay để trong túi quần, không chút xem xét mà chú ý cô.Ứng Hoan chờ anh đi cho trước mặt, lấy viên kẹo đưa mang lại anh, bé dại giọng nói: “Sao vật gì anh cũng cho vào mũ tôi….”Từ Kính Dư quan sát bàn trắng tay nõn của cô, không nhận: “Cầm đi.”Ứng Hoan chú ý anh, không thể cách làm sao khác, chỉ hoàn toàn có thể nhét kẹo vào trong túi.Hai fan trùng thích hợp đi nghỉ ngơi cuối cùng.Ứng Hoan bỗng nhiên có chút khẩn trương, tay ngơi nghỉ trong túi không chấm dứt xoay xoay viên kẹo. Từ Kính Dư cúi đầu nhìn cô, mấy tín đồ phía trước mải nói chuyện không chú ý đến lũ họ, anh tốt giọng nói: “Lời tôi nói hai ngày trước, còn nhớ rõ không?”Loại chuyện bộc bạch này, đó là nên nói hoàn thành một lần, rèn sắt lúc còn nóng, ngày đó bị Ứng Trì nháo như vậy, cả câu lạc cỗ đều truyền nhau anh nghịch giỡn bác sĩ nhỏ, anh không tồn tại cách làm sao giải thích.Lại nói, lần kia anh cũng đều có chút khẩn trương, bầu không khí không tốt, liền rất cạnh tranh mở miệng lần nữa, cảm giác cũng không giống nhau. Anh cũng không muốn gọi điện hoặc nhắn tin qua Wechat.Ứng Hoan vùi khía cạnh vào khăn choàng cổ, thanh âm mượt mại: “Nhớ…..”
“Suy nghĩ cẩn trọng không?”“….”“Không suy nghĩ cẩn thận tốt là không cho là tới?”Ánh mắt Ứng Hoan chuyển phiên chuyển, vẫn ko ngẩng đầu, trung thực trả lời: “Trước kia không nghĩ là tới…”Từ Kính Dư: “Không suy nghĩ tới tôi ưa thích em, hay là không nghĩ sẽ yêu đương?”Ứng Hoan nhỏ tuổi giọng: “Đều có…”Từ Kính Dư nhướng mày: “Được, hiện tại tại ban đầu nghĩ.”Ứng Hoan: “…..”Từ Kính Dư còn ao ước nói dòng gì, ngõ bé dại bên cạnh bỗng nhiên truyền cho vài giờ chửi bậy_____“Con người mẹ nó!”“Đánh tay nó! Để coi lần này có thể đánh gãy tay nó tuyệt không, xem nó có bao nhiêu năng lực!”“Trốn các ngày như vậy, xem lần này ngươi trốn cầm nào.”Ứng Hoan sửng sốt, lập cập ngẩng đầu nhìn thoáng qua trường đoản cú Kính Dư, từ bỏ Kính Dư khá híp mắt, chú ý về phía đầu ngõ về tối om, cuối ngõ nhỏ dại có chút ánh sáng, hoàn toàn có thể nhận ra một ít bóng người.Trường học sát bên trị an vô cùng tốt, hết sức ít lúc thấy vấn đề đánh nhau loạn đả thế này.Ứng Hoan nhíu mày, nhớ cho cánh tay của è cổ Sâm Nhiên, mỗi lần cậu ta bị thương hầu hết là thương làm việc cánh tay, y hệt như có tín đồ cố ý tấn công cánh tay cậu ta…

Xem thêm: Phim Thời Đại Niên Thiếu Của Chúng Ta, Thời Đại Niên Thiếu Của Chúng Ta

Hiển nhiên, lũ Thạch Lỗi cũng nghe được, xoay đầu lại quan sát Từ Kính Dư.“Hình như nghe thấy tiếng của thằng nhóc trần Sâm Nhiên, vừa rồi không hẳn cậu ta ra đi cùng họ sao?”“Không phải, gần đây cậu ta luôn đi một mình, vừa rồi tan họp tức tốc đi luôn.”Từ Kính Dư hướng bên đó nâng cằm, “Đi xem.”Sáu bảy người đi vào trong ngõ nhỏ.Vừa cho đầu ngõ, quả nhiên thấy có bạn đang tiến công nhau.Nhìn theo chút ánh sáng mờ nhạt, người hiện nay đang bị đánh hội đồng kia chưa phải Trần Sâm Nhiên sao? Thạch Lỗi hướng phía bên trong mắng to: “Mẹ nó! các người làm cái gì! Làm đồ vật gi hả!”Ngoại trừ è cổ Sâm Nhiên, làm việc đấy bao gồm chín người, chín tín đồ kia dừng hễ tác lại, nhìn thoáng qua mặt này.“Ai?”Dương Cảnh Thành hô một câu: “Trần Sâm Nhiên.”Thiếu niên đứng nghỉ ngơi giữa chậm rì rì quay đầu, biểu cảm trên gương mặt thô bạo, “Các tín đồ đến đây có tác dụng gì? không cần những người xen vào việc của fan khác.”Từ Kính Dư liếc nhìn cậu ta, cười lạnh: “Phải không? Cậu bị gãy tay gãy chân, thậm chí là bị đánh chết cũng không đề xuất xen vào?”Trần Sâm Nhiên trầm mặc ko lên tiếng.Ứng Hoan lấy điện thoại cảm ứng ra, muốn gọi cảnh sát.Trần Sâm Nhiên lớn tiếng kêu lên: “Không đề nghị gọi cảnh sát.”Ứng Hoan ngừng lại, ngửng đầu chú ý cậu ta: “Vì sao?”Chuyện này cơ mà không báo công an thì cần là gì?Vừa hoàn thành lời, đám fan kia nghe thấy gồm người mong muốn báo cảnh sát liền xông lên, trần Sâm Nhiên cũng sợ hãi bị thương, một bên đánh, một bên nhảy loạn tránh đòn, nhìn gồm chút bi lụy cười.Thạch Lỗi mắng một câu, “Đệt! quan sát cậu ta bị tiến công sao?”Ứng Trì đã xông lên phía trước, Dương Cảnh Thành sửng sốt, cũng dancing vào, trong duy nhất thời, chỉ với Ứng Hoan và Từ Kính Dư đứng bên ngoài. Từ bỏ Kính Dư là sợ có tín đồ đánh mang lại đây, làm cô bị thương, không chú ý một chút, ngay lập tức thấy cô nhặt được một chiếc gậy mặt đường lên.Cái gậy thô lớn không biết ai đó đã vứt sống đấy.Từ Kính Dư nhảy cười, giành lấy cây gậy vào tay cô, “Đàn ông nam nhi đánh nhau, em rước gậy gộc làm cho gì? Không đề xuất em gia nhập vào.”Ứng Hoan dành riêng lại, cố gắng ở vào tay: “Thua fan không thua trận, lũ họ những người.”Cô ngước đầu nhìn anh: “Anh đi cung cấp đi.”Người có mức giá trị vũ lực to gan lớn mật nhất, đừng đứng không mà lại không làm gì.Cô vuốt di động, chần chừ có nên được gọi cảnh gần kề hay không….Tại sao nai lưng Sâm Nhiên quán triệt cô báo?Từ Kính Dư cúi đầu nhìn cô, cằm chỉ chỉ góc tường: “Trốn bên kia đi.”Ứng Hoan thụt lùi phía sau mấy bước, “Được, anh đi đi.”Rõ ràng là đánh nhau, trường đoản cú Kính Dư lại sở hữu chút bi thảm cười, anh xoa đầu cô, khóe miệng cong cong: “Được, thiếu phụ vương.”Không Thể hoàn thành Yêu Em

Tóm tắtChương 38: không Thể xong xuôi Yêu Em


CHƯƠNG TRƯỚC
CHƯƠNG TIẾP

Không Thể xong Yêu EmChương 38

ReviewChương 38 - ko Thể hoàn thành Yêu Em

Đọc ngayChương 38 truyện ko Thể ngừng Yêu Em

Review truyện ko Thể dứt Yêu Em

Truyện ko Thể hoàn thành Yêu Em Review


1,338 | 1 0 chương

*

Không Thể hoàn thành Yêu Em

Đánh giá


sarakhanov.com

Đọc truyện online, gọi truyện chữ, truyện hay,truyện full. sarakhanov.com luôn luôn tổng phù hợp và update các chương truyện một cách nhanh nhất.Tiên Hiệp, Ngôn Tình, Truyện Teen, Truyện Xuyên Không, Đô Thị, Võng Du, Trọng sinh, Bách Hợp, Võng Du, Huyền huyễn, Khoa Huyễn, Quan trường, Quan gia, Ngôn tình sủng,Truyện cổ tích, Truyện cổ tích việt nam,cổ tích Grimm,Cổ tích Andersen,Thần thoại Hy lạp,Truyện ngụ ngôn,Truyện cười,Quà tặng kèm cuộc sống, Góc cảm xúc, Góc phân tách sẻ