EM MUỐN LÀM TÌNH KHÔNG BAO CAO SU

"Em mong sinh con"!. Khương ngái ngủ: "Bao giờ?". Ngay bây giờ, em mong muốn làm tình không dùng bcs". Khương đơ mình, tỉnh cả ngủ...Bạn vẫn xem: Em ước ao làm tình ko bao cao su

***


*

Lần đầu chạm chán mặt,Hânngỡ ngàng lúc "đối tượng" là 1 thanh niên mặt búng ra sữa. Gắng nhưng, hắn luôn luôn mồm xưng anh và call cô là em.

Bạn đang xem: Em muốn làm tình không bao cao su

HânquenKhươngtrên một trang web hò hẹn online. Tất cả khởi đầu từ một đoạn trình làng mang đầy tính khiêu khích: "Trần Lê Ngọc Hân, viết lách từ do, sinh vào năm 1974, tuổi Dần. Ai không hại bị làm thịt thì cứ nhào vô".

Ba ngày sau khoản thời gian đăng nhì câu reviews ấy. Hân dìm được rất nhiều thư dẫu vậy cô khá ấn tượng trước một lá thư khiêu khích không thua kém trong hộp mail: "Nguyễn Đăng Khương, thi công nội thất, tuổi Mèo. Mèo là chú của cọp yêu cầu không sợ bị thịt, chuẩn bị nhào vô".

Đọc e-mail, Hân khinh khỉnh: "Nhỏ rộng một tuổi à? Cũng không đến nỗi".

Thế nhưng, Khương chỉ mới 20 xuân xanh, thua kém Hân 13 tuổi, vẫn đã học đại học. Cũng là Mèo cơ mà đi sau Hân rộng một nhỏ giáp. Buổi hẹn hò offline trước tiên ở Hands, quán coffe yêu say mê của Hân nhìn khuôn mặt búng ra sữa của Khương, Hân suýt ngã ghế. "Em trêu tôi đấy à?", Hân gằn giọng.

Khương tỉnh queo: "Ban đầu định là vậy nhưng hiện nay thì không. Chị trông đẹp hẳn em nghĩ", Hân xô ghế đứng dậy, con quay đi không thèm ngó lại.

***

Thế nhưng mà Khương không dễ bảo như Hân nghĩ. Một mon sau buổi gặp gỡ và hẹn hò thất bại ấy, Khương xuất hiện thêm trước khía cạnh Hân, cũng tại Hands, với dáng vẻ hoàn toàn khác. Tóc húi cua, hàm râu quai nón gọn gàng gàng, vóc dáng cao ráo, săn chắc khá nổi bật trong mẫu áo pull màu đỏ vang cùng quần bò bạc bẽo thếch. Trước ánh nhìn sững sờ của Hân, hương nhe răng: "Sao? hiện nay tôi xưng anh với Hân được chưa?".

Hân từ bỏ rủa sả mình sao lại ngày tiết lộ quán cafe Hands cùng cả kinh nghiệm ngồi đồng tại chỗ này để Khương biết mặt đường mò đến. Cô đốp chát ngay: "Trừ khi em tẩy được cả giấy khai sinh".

"Giấy tờ ko quan trọng, một người làm việc tự do, chẳng bao giờ ký đúng theo đồng như em hẳn cần hiểu điều đấy chứ", Khương đốp chát lại.

"Nhưng như vậy không có nghĩa em có thể lớn lên bằng tôi", Hân bội phản bác.

Khương gân cổ cãi: "Cũng không có nghĩa là anh nhỏ tuổi hơn em, phải không? Thôi thì em cứ xem anh như là 1 trong con mèo, còn em là một con cọp, bỏ qua mất chuyện tuổi tác, được không?". "Chị không thong thả để nghịch với em, nhãi con à!". "Vậy bao gồm rảnh nhằm yêu không?". "Không, chỉ đàng hoàng để cưới thôi".

Khương lặng lặng. Hân vẫn giữ gương mặt điềm tĩnh nhưng vào bụng hò reo thắng lợi . Đàn ông nào thì cũng vậy, nghe đám cưới là rụt vòi, huống bỏ ra Khương chỉ mới 20 tuổi, còn thích bay nhảy. Thiệt tình, Hân cũng thấy nuối tiếc cậu nam giới đẹp trai này nhưng giá 20 nhân thêm cho hai thì còn có cơ may...

Đột ngột, Khương lên tiếng: "Em hẹn đấy nhé, đàng hoàng để cưới, ghi đến anh add nhà em, mai anh sang bên hỏi cưới".

Hân sa sầm đường nét mặt: "Đùa đủ rồi đấy, cậu có tác dụng tôi bực rồi đấy!".

Khương vẫn kiên nhẫn: "Người ta bảo con gái tuổi dần thường muộn chồng. Nếu như lấy chồng sớm thế nào cũng goá bụa. Em hiện thời lấy chồng được rồi, anh cũng không hại bị em tương khắc chết".

Hân bật cười, bắt buộc nghĩ ra thêm tại sao để xua đuổi bé mèo say mê tình từ bên trên trời rơi xuống này. Vậy là yêu nhau!

***


*

Một ngày mưa, Hân nằm cuộn quanh tròn tấm chăn mỏng, gối đầu lên ngực Khương, thì thầm: "Em mong sinh con", Khương ngái ngủ: "Bao giờ?".

Ngay bây giờ, em ước ao làm tình không cần sử dụng bao cao su". Khương lag mình, tỉnh giấc cả ngủ, mắt mở to: "Em chơi à?".

"Không, em nói thật. Em sẽ hơn 30 tuổi rồi, cũng đã tới lúc sinh con". Khương yên lặng. Hân lại tiếp: "Anh không buộc phải lo. Em tôn thờ chủ nghĩa đơn côi nên chỉ ý muốn sinh bé chứ chẳng ràng buộc nhiệm vụ gì sinh sống anh cả. Ví như thích, anh rất có thể đến thăm con, ko thì thôi, em chẳng mang con đến mè nheo hay có tác dụng phiền anh đâu".

Khương vẫn yên lặng.

"Chắc lại sắp vùng thoát khỏi chăn và vứt chạy. Rồng tuyệt mèo hay ngựa thì cũng nhát đồng nhất cả, ôi lũ ông". Hân nghĩ một cách ca thán. Trải qua vài tía mối tình, Hân không thể ngạc nhiên hay đau lòng trước làm phản ứng hiện thời của Khương. Những người dân tình trước của cô tất cả say đắm đến mấy cũng bỏ chạy khi nghe đến đến chuyện sinh con.

Khương bước thoát khỏi chăn thật cơ mà không khoác áo và rời khỏi phòng như những anh chàng khác.

Anh lặng lẽ rít thuốc hồi thọ rồi bảo: "Mình cưới nhé!". Hân tưởng bản thân nghe lầm: "Sao?". Khương trở về nhìn cô, cười dịu dàng: "Đám cưới, anh nói là mình làm đám cưới". Đến lượt Hân lặng lặng, cô chưa lường trước tình huống này.

Nhìn vẻ mặt của Khương, Hân biết anh không đùa. Hân khinh khỉnh: "Anh không nên vì đứa con mà cưới cả con vk già đâu. Em nói rồi, em tôn thờ chủ nghĩa độc thân".

Xem thêm: Những Câu Thơ Hay Hài Hước Về Cuộc Sống Và Tình Yêu

Khương bật cười, dụi nguồn vào ngực Hân: "Anh không vì đứa con mà cưới em. Anh ao ước dùng đám hỏi để thích hợp thức hoá mong muốn sinh nhỏ của em, ko được sao? quăng quật quách dòng chủ nghĩa đơn lẻ của em đi, cũng đã đến lúc em phải một mái ấm gia đình đúng nghĩa rồi đó cưng" với anh hôn cô thật nồng nàn.

Khương nói là làm nên ngay tuần sau, anh chuyển cô về giới thiệu mẹ cùng xin cưới. Cha Khương mất từ khi anh còn nhỏ, bên chỉ bao gồm hai chị em con. Mẹ Khương đón Hân bằng góc nhìn sắc sảo trộn chút lạnh lẽo lùng.

***

Khương mới chỉ hơn 21 tuổi, chưa tới lúc lập gia đình, bà tự hỏi ở cô nàng này tất cả điều gì khiến con trai mình say mê mang đến vậy. Hân rợn fan khi bà mẹ Khương gửi mắt "chiếu tướng" cô từ trên đầu đến chân mình.

Cô trước đó chưa từng biết sợ ai hay điều gì nhưng mà giờ đây, tim cô đang đập mạnh. Rõ ràng, mẹ Khương không phải như những trở ngại cơ mà Hân từng đối đầu.

Sau mấy phút căng thẳng, bà tằng hắng hỏi: "Cháu là bạn ở đâu?". "Dạ, cháu sinh ra ở thành phố sài thành nhưng anh chị em cháu sẽ qua Mỹ định cư, chỉ từ mình cháu tại chỗ này thôi ạ".

"Sao cháu không đi theo họ?".

"Dạ, tại bởi cháu mê say ở Việt Nam", Hân đáp hơi khiên cưỡng, ko lý làm sao lại nói cùng với mẹ ông chồng tương lai rằng mình sinh sống lại nước ta lúc ấy chẳng qua vì tình yêu đầu với một chàng trai kiến trúc sư.

"Cháu bao tuổi rồi?".

Hân lúng túng. Yêu Khương sẽ hơn năm cơ mà cô vẫn ngại ngùng khi thú nhấn với ai đó cô hơn anh 13 tuổi, dù sau khi Khương nỗ lực chuyển đổi ngoại hình, trông cô chẳng đến nỗi già rộng anh.

Ngay lập tức, Khương đỡ lời cho tất cả những người yêu: "Dạ, cô ấy tuổi dần ạ".

Gương mặt người mẹ Khương đột nhiên biến sắc, bà gằn giọng: "Tuổi dần thì ko được, ko cưới xin gì cả". Khương thảng thốt: "Sao vậy mẹ?".

Trời ơi, đó chỉ với chuyện vớ vẩn. Sao người mẹ tin được".

Không vớ vẩn, giả dụ muốn, hai đứa chờ mười năm sau, cách qua tuổi 30 rồi cưới". Mẹ Khương nói cùng với giọng đắc thắng, bà quá biết chẳng đứa đàn bà nào chịu điều kiện vô lý này.

Khương cũng đắc chiến thắng đáp ngay mà không để ý điều mình đang nuốm giấu: "Cô ấy đang qua ba mươi rồi mẹ ơi". Nhìn đôi mắt mở lớn của bà bầu Khương thời điểm ấy, Hân rên âm thầm trong bụng: "Thôi rồi".

Sau ngày hôm ấy, sóng gió tủ chụp lên mối tình của họ. Bà mẹ Khương kiên quyết phản đối, thậm chí là lấy tử vong để nạt con. Khương nỗ lực thuyết phục chị em nhưng vô ích. Sợ hãi Hân buồn, anh khuyên răn cô kiên trì cho anh thêm thời gian.

Trước mặt Khương, Hân luôn luôn tỏ ra tỉnh bơ nhưng đêm về, cô ôm gối khóc. Đã thọ lắm rồi từ sau mối tình đầu vỡ lẽ cũng do định loài kiến tuổi Dần, Hân new khóc do một người bọn ông.

***

Nửa năm sau, mẹ Khương tìm gặp gỡ Hân. Cô hứa bà ở Hands vào ngày 28 Tết, ngày làm việc sau cuối trước tết Nguyên Đán của Hands. Năm nào cũng vậy, Hands luôn tạm dừng hoạt động vào 28 tết và khai trương mở bán lại vào mùng Bốn. Hân vẫn còn nhớ ngày đầu tiên mình lồng tay vào tay Khương cũng chính là 28 Tết.

Hands nằm cuối một nhỏ hẻm bé dại yên tĩnh giữa trung tâm tp sầm uất. Người lừng chừng khó rất có thể tìm ra Hands trong những con đường ngoằn ngoèo và rầm rịt như bàn cờ. Hands nhỏ, có không đến năm bộ bàn nhưng dựa vào vậy mà tuyệt vời và hoàn hảo nhất yên tĩnh. Hân vẫn thường một mình đến Hands với dòng laptop, ngồi vào cái bàn kê tiếp giáp ô cửa sổ trắng cùng gõ lóc cóc viết bài. Với giờ đây, cô đang dần ngồi ở cái bàn ấy, đối diện với mẹ Khương.

Mẹ Khương mở đầu chuyện một phương pháp nhẹ nhàng: "Cháu gồm thật sự mong mỏi làm con dâu của bác bỏ không?".

Hân lặng lặng, quan tâm đến hồi lâu cùng khẽ đáp: "Cháu thật sự mong làm vk Khương với cháu ước ao bác đồng ý".

Vẫn giữ vẻ trường đoản cú nhiên, bà hỏi: "Cháu nghĩ Khương mong muốn cưới cháu vày điều gì?". Hân im lặng, cô muốn trả lời vì tình thương nhưng không hiểu biết sao bắt buộc thốt yêu cầu lời. Chị em Khương mỉm mỉm cười ý nhị: "Cháu ko đủ quả cảm để vấn đáp vì tình yêu, đúng không?". Hân mím chặt môi: "Bác ý muốn nói gì?".

Mẹ Khương vẫn điềm tĩnh: "Bác mong muốn cháu chủ động rời xa Khương trong một năm, không liên lạc cùng không giải thích bất kỳ điều gì cả. Trường hợp nó thật sự yêu cháu, nó sẽ vượt qua khoảng thời hạn ấy và sẵn lòng chờ con cháu quay về. Khi ấy, bác sẽ không phản đối chuyện đám cưới nữa. Còn ngược lại, tình cảm bây chừ nó giành cho cháu chỉ nên đam mê độc nhất vô nhị thời cùng hai đứa cần kết thúc. Bác bỏ cũng đang vướng mắc liệu cháu gồm thật sự tin là Khương yêu bản thân không xuất xắc chỉ đang say mê một phụ nữ từng trải và có chút nhan sắc. Sao? Cháu có tự tin để thử không?".

Bằng hầu như nhận xét sắc sảo của mình, bà thừa đọc Hân là cô nàng ngang tàng và gồm lòng từ bỏ tôn vô cùng cao. Bà biết mình đã đánh trúng đòn và chắc chắn là Hân đã đồng ý. Một giải pháp chậm chạp, Hân xác minh lại điều bà vẫn nghĩ: "Quyết định như vậy, bác bỏ nhé!".