Cô Dâu Mà Tổng Giám Đốc Mua Được (Full)

115 Đại Mạc Tuyết Lan Ngôn Tình, Ngược, Đầy đủ
Số chương
tác giả
Thể nhiều loại
tinh thần

Bạn đang xem: Đọc truyện cô dâu mà tổng giám đốc mua được

Chương mới cập nhật Chương 115: Đại kết cục Chương 114 Chương 113 Chương 112 Chương 111 Chương 110 Chương 109 Chương 1: rủi ro Chương 2: Tân hôn Chương 3: Đụng xe pháo Chương 4: Lục gia Chương 5: Sống cực tốt Chương 6: fan lãnh đạo new Chương 7: Anh ta là giám đốc mới Chương 8: xúc cảm không như thể nhau Chương 9: Anh ấy là anh trai Chương 10: ko được tự nhiên và thoải mái Chương 11: Cảm giác chán ghét Chương 12: Đưa cô đi bệnh viện Chương 13: tứ tưởng không tập trung Chương 14: phát hiện mập mờ Chương 15: tình yêu của Tử Hiên Chương 16: thiệt sự không giống cô Chương 17: Tử Hiên say rượu Chương 18: âu yếm anh Chương 19: Cô ấy rất tốt Chương 20: Tôi đói rồi! Chương 21: cùng gối Chương 22: quan tiền hệ tất cả chuyển trở thành Chương 23: Anh ta là ai? Chương 24: những người rất ân ái* (1) Chương 25: những người hết sức ân ái (2) Chương 26: Đồng thị Chương 27: Lôi Lôi, chúc mừng hạnh phúc Chương 28: khôn xiết nhớ em Chương 29: Đồng bầy đáng ghét Chương 30: Đến đồn công an Chương 31: Đối phương diện với tiểu tam* Chương 32: ký giả vây xung quanh Chương 33: lời đồn thổi Chương 34: Sao anh lại ở khu vực này Chương 35: chúng ta yêu nhau thôi Chương 36: Em là thiếu nữ sao? Chương 37: Em ngủ thuộc anh Chương 38: run sợ Chương 39: thiệt sự vô cùng nhớ đơn vị Chương 40: trường đoản cú chức Chương 41: Anh yêu thương em thật sao? Chương 42: Anh thật sự yêu thương em Chương 43: Đây chính là yêu Chương 44: Ải hotgirl Chương 45: thuộc anh đi làm Chương 46: Tớ chỉ nói giỡn Chương 47: Tham gia bữa tiệc Chương 48: Chân tướng tá của vấn đề Chương 49: Anh ưa thích cô ấy? Chương 50: thiếu hụt tin tưởng reviews truyện nàng dâu Của Tổng Giám Đốc - Tác giả: Đại Mạc Tuyết Lan
Truyện được đăng bên trên Truyện 88.

Bạn đang xem: Cô Dâu Mà Tổng Giám Đốc Mua Được (Full)

Nghiêm cấm sao chép đăng lại Thể loại:
hiện tại đại. Ngược sủng đan xen. HE.Số chương: 115Converter: ngocquynh520Edit: Thiên YếtĐêm khuya buổi tối thui.Cô khoác áo choàng rửa ráy sững sờ đứng ở cửa ngõ phòng tắm.Trên chóng lớn, song đường thể trắng bóng liều bị tiêu diệt quấn quít cùng với nhau, phát ra âm nhạc xấu hổ.Cô thật sự rất ao ước khóc, bởi vì người lũ ông trên cái giường kia chính là chồng bắt đầu cưới của cô.Người lũ ông dường như không tất cả phát hiện ra cô, càng dồn sức ra vào người phụ nữ dưới thân mình, để cho âm thanh của người phụ nữ phát ra càng thêm xấu hổ.Đêm nay là tối tân hôn của cô.Cô chỉ cần dựa theo yêu mong của bố mẹ mà kết bạn với anh.Cô chỉ là mong mỏi một cuộc sống thường ngày yên lặng.Anh —— Lục Tử Hiên, người nam nhi thứ nhị của tập đoàn lớn Lục thị.Một người luôn luôn coi thanh nữ như món đồ chịu ảnh hưởng vào công tử công ty giàu, so với anh cơ mà nói thanh nữ chẳng là cái gì cả.Nhưng nhưng anh vẫn cưới cô.Nếu cô đã mong ước gia nhập vào trong nhà họ Lục như thế.Thì anh cũng rất nguyện ý mang lại cô một cuộc hôn nhân bất thần lại sâu sắc.Đoạn ngắn lắp thêm nhất:"Thật xin lỗi. . . . .

Xem thêm:

. Đứa nhỏ bé của cô không có giữ được"Bên trong phòng dịch ảm đạm, Đồng Lôi nghe lời của bác bỏ sĩ, bi thống (bi thương cùng thống khổ) nhắm đôi mắt lại."Đứa nhỏ là của anh ý sao?"Lời nói của người lũ ông có tác dụng tổn yêu thương cô sâu sắc, tại sao đến bây giờ anh vẫn còn làm nhục bản thân như vậy?.Đoạn ngắn đồ vật hai:
"Lôi Lôi trước đây toàn bộ đều là lỗi của anh, xin em mang lại anh thêm một thời cơ nữa."Người cao ngạo như anh, lại hoàn toàn có thể biết ăn nói khép nép mong xin cô. . . . . ."Còn có công dụng sao?"Cô cười bi thiết bã.Lục Tử Hiên sững sờ, gắng lấy cánh tay của cô."Có, bởi vì anh yêu em.""Năm năm trước tôi không tồn tại nghe được câu này, bây giờ đã thừa muộn."Đồng Lôi phủ nhận một cái, gỡ quăng quật cánh tay bị anh nắm được.