Home / Blogs / bài hát đá đỏ quỳ châuBài Hát Đá Đỏ Quỳ Châu28/07/2022Cơn lốc đá đỏ quét qua Châu Bình (H.Quỳ Châu, Nghệ An), một số người ở đây cũng gặp được vận may, nhưng nó chỉ như cơn gió thoảng qua. Người mù hát xẩm cảnh báo cơn lốc đá đỏ Năm 1991, khi cơn lốc tìm kiếm đá đỏ đang ở thời cao trào và sau vụ sập hầm tang thương ở đồi Tỉ khiến hàng chục người chết, ở tuyến QL48 qua H.Nghĩa Đàn và Quỳ Châu (Nghệ An), xuất hiện một người đàn ông mù ôm đàn guitar hát những bản nhạc chế với lời lẽ và giai điệu bi thương mô tả cuộc sống của dòng người kéo nhau đến Châu Bình tìm kiếm vận may.Bạn đang xem: Bài hát đá đỏ quỳ châu Những bài hát tự sáng tác hoặc chế theo các ca khúc Lá diêu bông, Ngẫu hứng lý qua cầu… với giọng hát bi ai đã chạm đến trái tim nhiều người. “Anh đi đào đá đỏ, ở vùng mỏ Quỳ Châu, anh biết tìm đâu, tìm đâu ra đá đỏ/Trời cho ai người có, muốn có mà được đâu, anh ơi chớ mong cầu, niềm hạnh phúc mong manh, cuộc sống chẳng yên lành…”. Và những lời hát mô tả cảnh thê lương khi dòng người ra đi nhưng nhiều người không còn trở về vì sập hầm, thanh trừng nhau: “Châu Bình, đó là nơi mỏ đá hồng, moi hầm để mà tìm, giờ gửi bao oan hồn”. “Đá ruby, thương cho bao người vợ, sống cô đơn, nay tang trắng đội trên đầu”. Tiếng hát rất thu hút của người đàn ông mù này đã tạo thành cơn sốt lúc đó, nhưng thông tin về ông lại rất ít người biết. Tôi tìm đến xã Nghĩa Đồng (H.Tân Kỳ, Nghệ An) để tìm kiếm người đàn ông mù hát xẩm đá đỏ năm xưa, ông Trịnh Hữu Trung. Một người dân ở đây nhiệt tình chạy xe dẫn tôi đến nhà ông Trịnh Hữu Long, anh trai ông Trung. Ông Long nhìn lên bàn thờ có di ảnh của ông Trung, nói: “Em tôi mất lâu rồi!”. Ông Long kể, em trai ông bị mù từ khi lọt lòng mẹ. Không thể đến trường, người em bất hạnh của ông tự học thổi sáo, chơi guitar, kéo đàn nhị. “Ông ấy có trí nhớ rất tốt, nghe xong chương trình đọc truyện đêm khuya trên đài, ông nhớ hết, kể lại vanh vách thậm chí cả lời thoại nhân vật”, ông Long nói.Xem thêm: Những Câu Nói Ngắn Về Tình Yêu Hot Nhất Hiện Nay, Những Stt Hay Về Tình Yêu Ngắn Gọn Lãng Mạn Nhất Khoảng 16 tuổi, cậu thiếu niên mù lòa này mang đàn đi hát rong kiếm sống rồi lang bạt khắp nơi, lâu lâu mới ghé về thăm nhà. Năm 1991, hàng xóm mở đài cassette chạy bằng băng từ, ông Long nghe mới biết đó là tiếng hát của em mình. “Tôi nghe thấy rất hay. Ở các xã lân cận, một số người cũng bỏ mạng vì đá đỏ nên khi nghe hát về họ, thấy thương. Giờ thỉnh thoảng tôi vẫn cứ mở ra nghe”, ông Long nói. Ông Long nhớ lại năm 1991, ông Trung 40 tuổi, chuyên hát rong ở ga tàu lửa Thái Hòa (H.Nghĩa Đàn, Nghệ An). Trong cơn lốc tìm kiếm đá đỏ, vùng Nghĩa Đàn có nhiều người nghèo phải bỏ mạng khi đi tìm vận may, ông Trung nghe người ta kể lại và xúc động, tự sáng tác lời các bài để hát. Có thời điểm, ông Trung lên tận Châu Bình, nơi hàng ngàn người đang đổ xô tìm đá đỏ để hát kiếm tiền. “Ông ấy hát cũng kiếm được khá nhiều tiền vì người ta thấy hay nên cho tiền, một số người còn thâu băng cassette để bán và cũng kiếm được khá tiền”, ông Long kể. Cơn sốt đá đỏ qua đi, ông Trung quay về TP.Vinh sống trong căn nhà nhỏ ở gần ga Vinh cùng vợ con và năm 1998, ông qua đời sau một cơn tai biến ở tuổi 47. Những bài hát của ông được giới buôn bán băng đĩa sao chép và bán được với số lượng rất nhiều. Trên kênh YouTube có nhiều người đăng tải đĩa này với hàng triệu lượt người nghe và hàng ngàn bình luận bày tỏ cảm xúc bất ngờ khi được gợi nhớ về cơn lốc tìm đá đỏ Quỳ Châu năm xưa.(còn tiếp)