Em Yêu Anh Ông Xã Lạnh Lùng

Màu nềnSáng (Mặc định)Xám (Gray)Tối (Dark Gray)Tối (Dark Light)Vàng (Light)Vàng (Dark)Xanh da trờiXanh láTím nhạtĐỏ nhạt
Cỡ chữ14161819202224262830
Font chữRobotoArialTimes New RomanPatrick HandNoticia TextVerdanaTahomaPT SansRoboto Condensed
Mặc định

Quán bar khét tiếng nhất thành phố.Tiếng nhạc xầm xịch, vũ trường cuồng loạn với các điệu nhảy mê người.

Bạn đang xem: Em Yêu Anh Ông Xã Lạnh Lùng

Trong chống VIP lầu nhì quen thuộc. Dịch Lăng 1 mình ngồi đó nốc cạn từng chai rượu.Những gì xảy ra từ bây giờ với anh là vượt sức rồi. Anh buồn bã đến mức chỉ với biết mượn rượu nhằm quên mang vớ cả.Hình ảnh của An Huyên sở hữu mọi trung ương trí của anh. Lần đầu tiên gặp gỡ gỡ, những góc nhìn lén lút khờ si, những thú vui hiền lạnh, đáng yêu; phần đông món ăn cô đích thân xuống phòng bếp nấu mang lại anh. Hầu như đêm đông vào thư phòng, mùi cà phê thơm lừng được thím Vương có đến. Dù không ai nói dẫu vậy anh biết là do cô từ pha. Mẹ anh thường hay la mắng cô phần đông việc nhỏ dại nhặt độc nhất nhưng cô nàng ấy không một lần cãi lại. Chỉ êm ả đứng im đó chịu trận, tuy nhiên lại dìu dịu hỏi người mẹ anh gồm cần dùng trà không?Hơn nửa năm qua, trong âm thầm, lặng lẽ âm thầm An Huyên đã làm toàn bộ vì anh. Lặng lẽ âm thầm hi sinh, âm thầm chịu đựng, ko một lời ân oán trách. Anh biết, chưa hẳn vì cô hèn mạt nhu nhược mà vì chưng những lễ giáo được thụ hưởng luôn không cho phép cô bất kính với trưởng bối, tốt chăng vày đã lấy lòng yêu thương anh yêu cầu cô bắt đầu nhẫn nhịn phần lớn thứ nhằm anh được vẹn toàn như ý...?Như nghĩ nối liền tất cả. Dịch Lăng vực lên cầm chiếc chìa khóa xe rồi lập cập bước thoát ra khỏi quán bar, về bên nhà. Ngôi nhà có thiếu nữ luôn chờ đợi anh. Open phòng, ánh đèn sáng mờ nhạt mang lại anh thấy được được cô gái nhỏ tuổi đang cuộn bản thân trong chăn ngủ say. Khuôn mặt xinh đẹp khả ái hôm nay trông thật xứng đáng yêu, anh vẫn luôn biết khi cô ngủ luôn đáng yêu và dễ thương như vậy.Trái tim rạo rực, khá men say nồng như thú vị anh, Dịch Lăng khẽ cuối tín đồ xuống, để cánh môi nóng phỏng lên bờ môi lành rét mướt của cô. Đôi môi nhỏ nhắn mê tín đồ như hấp dẫn anh, Dịch Lăng hôn mút mang hương vị ngọt ngào và lắng đọng của An Huyên. Cô thở dốc hé miệng ra, anh liền gấp rút đưa lưỡi vào trong cùng loại lưỡi thơm tho của cô ý quấn quýt. An Huyên kinh hãi mở to góc nhìn anh, cô bị kích thích nhưng giật bản thân tỉnh giấc.“Dịch Lăng.” “Ngoan, đừng nói gì cả.” – Anh mê muội với hương vị của cô, anh ko biết cô bé này lại mê fan đến vậy. Sau thời điểm tĩnh trọng tâm lại, An Huyên hiểu được anh say rượu nhưng mà cô cũng không bức tường ngăn anh. Cô gửi người phối hợp cùng anh, An Huyên nghĩ có lẽ đây là lần độc nhất cô giành được người bọn ông này trong đời. Anh điên loạn cởi sạch quần áo còn vướng víu trên người của tất cả hai, anh lập cập đè cô dưới thân mà điên cuồng chiếm đoạt lấy vớ cả. Tuy ban đầu có buồn bã khiến An Huyên giận dữ nhưng về sau khổ sở nhanh giường bị cảm giác sướng bủa vậy, tấn công úp khiến cô rơi vào hoàn cảnh đê mê thuộc anh ân ái.Hai thân vậy vuốt ve kết hợp cùng một chỗ, ngoài hành lang cửa số ánh trăng rọi phản vào như cổ vũ đến vũ điệu ái ân của họ không bao giờ phải kết thúc.Dịch Lăng lưỡng lự rằng cô lại khiến anh si mê muốn đến hơn cả độ này, anh chỉ chiếm lấy cô không còn lần này cho lần khác, gửi cô lên tới mức đỉnh rồi cả hai cùng thở dốc rên rỉ. Khóe môi anh mỉm cười cợt thỏa mãn, anh vui mắt chìm vào giấc ngủ, ôm chặt cô nàng này vào lòng. Đợi sáng mai thức dậy, anh đã nói mang đến cô nghe hầu hết chuyện. Mà lại Dịch Lăng không ngờ đến yêu cầu một mon sau anh mới rất có thể nhìn thấy gương mạt vừa đáng yêu và dễ thương lại đáng giận này.

Xem thêm: Top 9 Phần Mềm Chụp Ảnh Ngoại Cảnh Đẹp, Miễn Phí Trên Điện Thoại

Đêm đó, nằm trong tim Dịch Lăng, cảm giác được tương đối thở túc tắc của anh, An Huyên thỏa mãn mỉm cười. Cô ké vào tai anh, nói nhỏ:“Dịch Lăng, em yêu anh”.Rồi gấp rút đỏ mặt trốn sâu vào lồng ngực ấm cúng của anh. Đang thời điểm cô dần chìm vào giấc mộng thì nghe thấy mặt tay, âm nhạc ôn nhu của người bầy ông đang thân mật sát bên cô vang lên.“Vũ Nhiên.... Vũ Nhiên.” y như tất cả sụp đổ, mộng đẹp nhất cũng tỉnh. An Huyên ngồi bật dậy quan sát vẻ khía cạnh anh khi nằm ngủ say cực kỳ đẹp trai, hết sức mê người. Nhưng ông xã cô – khi ân ái cùng với cô lại mấp sản phẩm công nghệ tên vk cũ. Thì ra qua lâu vậy nên rồi anh vẫn chưa thể quên được cô ấy.Gả được cho 1 người bầy ông phổ biến tình cầm cố này, cô quan yếu hận mà lại cũng quan trọng nào vui vẻ vị nỗi bất hạnh của bạn dạng thân. Một giọt nước mắt nóng bức rơi xuống từ hai con mắt xinh đẹp, ứ đọng lên trên gương mặt người đàn ông vẫn say ngủ.Dịch Lăng mơ thấy Vũ Nhiên. Cô ấy mỉm cười nhìn anh, còn anh thì thực bụng xin lỗi cô ấy. Anh nói, anh đã kiếm được hạnh phúc của mình. Có lẽ anh phải quên cô đi để tiếp tục cuộc sống thường ngày mới. Anh hi vọng cô chớ hận anh cùng hãy nao nức sống thật tốt. Dịch Lăng mỉm cười cợt thật đẹp.Tất cả, An Huyên đầy đủ thu vào mức mắt. Cho dù là mơ về cô ấy thôi cũng khiến cho anh hạnh phúc như vậy này sao?Sáng hôm sau, An Huyên vào phòng gắng đồ núm quần áo. Cô mặc trên fan chiếc váy màu trắng liền thân khôn cùng tao nhã, phía bên ngoài là chiếc áo khoác bên ngoài voan mỏng tanh màu hồng phấn. Mái tóc dài mềm mại được uốn xoăn lọn. Ngước quan sát mình vào gương, cô sử dụng rộng rãi mỉm cười. Dịch Lăng vẫn còn đấy đang ngủ say. Cô biết bây giờ rời đi như vậy có lẽ anh đã tức giận như cô không muốn đợi anh thức giấc giấc. Cô sợ hãi khi phải đối mặt với anh, sau đêm tối qua, phiên bản thân An Huyên cũng không biết rằng dục tình của đàn họ là như thế nào nữa! Ánh nắng nóng sớm dancing nhót vào chống qua khung cửa sổ. Khuôn mặt Dịch Lăng khi ngủ trông hiền lành, còn tồn tại phần non trẻ như trẻ con mặc cho dù người lũ ông này đang trạc tuổi tía mươi. An Huyên khủng mật cúi fan xuống, đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ. Loại hôn như ấn kí của cô thuộc về người bầy ông này. Quay trở về nhìn anh lần cuối, cô kéo dòng vali tư trang hành lý đã được chuẩn bị sẵn, xuống lầu. Cha mẹ Dịch với Ngưng yên đã ngồi ở phòng khách đợi cô.“Chào buổi sáng sớm mọi người.” – An Huyên cúi fan mỉm mỉm cười xinh đẹp. “Con đi hiện thời sao? Máy bay mấy giờ đựng cánh?” – cha Dịch gật đầu đồng ý quan trung ương hỏi cô.