Những bài thơ hay về quê hương


*
thơ quê nhà tôi (ảnh: internet)
Thơ hay Viết Về quê hương #03

THƠ QUÊ HƯƠNG

Thơ: Dạ thế NhânQuê hương thơm là tiếng à ơiGiọng ru của bà mẹ một đời bởi conQuê hương thơm là dãy Trường SơnNgất cao hùng vĩ …núi non chập chùngQuê mùi hương là vạn anh hùngMàu xương tuôn đổ trừ cường bạo trànQuê hương là hàng giang sanCà mau – nam ải vạn nghìn gấm hoaLà muôn tiếng bà bầu lời ChaẤm đời con trẻ bao la biển trờiQuê hương là tiếng ru hờiCâu hò ví dặm … tối rơi óc lòngQuê mùi hương bóng chị em trên đồngBóng cha dưới ruộng …gánh gồng vì conQuê hương thơm tuổi đần độn ngày sonLà nhỏ diều giấy bên trên non mãi đùaQuê mùi hương là ngọn gió lùaMẹ che bé ngủ…đêm thừa giá cămNăm canh người mẹ thức trọn nămVì ông xã con…vì cả đất nước nàyMặc mưa sa…mặc nắng dàyQuê hương của bà mẹ trải đầy trong conGian lao người mẹ gánh đến trònDẫu muôn gian khó khăn mỏi mòn cách chânCho bé điệu hát vào ngầnCho nhỏ trọn vẹn âm vần….Quê hương.Thơ giỏi Viết Về quê hương #04

BÀI THƠ: TÌNH QUÊ

Thơ: Hà ThuTôi về tìm kiếm lại tuổi thơTìm vào câu hát ầu ơ ví dầuTìm về đồng ruộng nương dâuDòng sông bến nước cây ước gốc đaTôi về tìm kiếm lại hôm quaHồn nhiên mộng mơ nô đùa rong chơiTuổi thơ thời gian trước đâu rồiBao nhiêu cam kết ức dần dần trôi ùa vềChẳng ở đâu đẹp bằng quêNhà tranh vách lá tạm bít nghèo nànNhưng nhưng mà tình nghĩa đựng chanChở bít đùm bọc cơ hàn sớt chiaPhồn hoa đô thị ngoài kiaỒn ào náo nhiệt xa lìa tình thânBôn tía xuôi ngược bụi trầnNửa đời nặng gánh vai uằn áo cơmVề quê lòng thấy vui hơnTình thân bằng hữu thuở còn song mươiTôi về search lại nụ cườiBấy lâu lạc lõng chợ đời bon chenTôi về kiếm tìm bóng thân quenBạn ngôi trường một thuở sách đèn ngày thơBạn bè một thuở dại dột khờVề ôn đáng nhớ trong mơ ngày nàoNhớ quê gan ruột xuyến xaoVề nghe câu hát lắng đọng đưa nôiQuê hương khế ngọt ven đồiQuê mùi hương in dáng bà mẹ tôi chờ chờ.

Bạn đang xem: Những bài thơ hay về quê hương

*
thơ tình yêu nông thôn (ảnh: internet)
Thơ xuất xắc Viết Về quê hương #05BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNGThơ: Nguyễn ĐiệpQuê hương tôi là những giữa trưa hèTheo chúng các bạn đi bắt ve về nghịchVị của bàng...chua chua...mà vẫn thíchÁnh mắt bạn khúc khích call mùa sangQuê hương tôi là bông lúa chín vàngHàng dừa đứng mộng mị trong nắng sớmVườn hoa quả sai trĩu cành mơn mởnCó dáng thân phụ đang đứng đợi con vềTừng bầy trâu rảnh rỗi chốn mặt đường quêTiếng sáo trúc vuốt ve trưa nắng và nóng hạLà dáng bà mẹ hòa vào từng gốc rạGiọt sương tối trên cành lá điện thoại tư vấn mờiCon sẽ trở về bên cạnh mẹ...mẹ hiền ơiĐể được khóc bên những lời an ủiĐược xuýt xoa củ khoai lang nướng củiĐược hòa mình trong khúc hát sông quêQuê mùi hương ơi...ta khăng khăng trở về !!!Thơ hay Viết Về quê hương #06BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG HOÀI NHỚThơ: Phú SĩQuay gót trở về một đợt với quê hươngThương lắm anh ơi vương vít bao nỗi nhớKý ức tuổi thơ theo năm chờ tháng đợiÔm ấp vui ảm đạm theo từng phân tử mưa rơiHãy lại một lần về vùng cũ anh ơi!Nơi bến sông xưa còn bên bồi mặt lởLời hẹn năm nào đời này anh còn nợTrăn trở đêm bi hùng trăn trở khúc nhạc xưaHãy yên nhớ về mùa hoa bòng đong đưaDáng người mẹ liêu xiêu lòng nắng đùa trên mái láCó kỷ niệm về mối tình cha thắm đỏRu mãi và lắng đọng tuổi thơ vẫn rời xaAnh hãy quay về mùa cây lúa trổ hoaCánh đồng vàng ươm tình yêu còn chan chứaCúm cố gọi bọn tiếng kêu còn dang dởĐiệp khúc quê mình còn đợi mãi tình anh.
*
*
thơ nhớ quê nhà (ảnh: internet)
Thơ tuyệt Viết Về quê nhà #10QUÊ HƯƠNG MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Thơ: Võ sơn LâmYêu quê hương nhớ một thời thơ dạiTiếng ru hời vọng lại của ngày xưaĐêm cha mươi nghe giờ pháo giao thừaMùng một tết vào chùa đi lễ phậtTa mập lên giữa một thời chật vậtBao trở ngại lật đật đa số vui buồnVà cuộc đời cũng chẳng được sẻ suônKhi Đất Nước sở hữu nỗi bi thảm chia cắtTình yêu thương thương nhỏ người luôn gắn chặtThấm đẫm bi hùng se thắt tiếng đạn bomNhìn em thơ trong đói rét ốm còmBao nỗi khổ mỏi mòn ta day dứtRồi mon năm giờ đồng hồ quân reo hừng hựcThống độc nhất vô nhị rồi tổ quốc rực cờ hoaTổ Quốc vui thay, xum họp một nhàTa vẫn nhớ kỷ niệm xa... Ngày ấy.!...Thơ tuyệt Viết Về quê nhà #11QUÊ HƯƠNGThơ: Nguyễn HưngAi cũng đều có một quê hương để nhớVết thời gian không thể xóa bao giờThương tuổi thơ đông đảo trưa thuộc đám bạnBắt cá đòng...hỉ hả với bùn dơGió bấc về...cuối vụ...lúa kim cương mơĐòng cong vút gọi mời ngày thu hoạchRuộng thô hạn trơ mình nhỏ cá chạchCố vùng vẫy tìm mặt đường lách về sôngQuê hương ta mộc mạc gần như cánh đồngNgọt phù sa thượng nguồn...đông vàm cỏNơi chở che cả một thời hạn khóMồ hôi cha...nước đôi mắt mẹ...chát phènCả cuộc đời làm chúng ta với bùn đenCha mỉm mỉm cười khi nức mầm hạt thócĐôi vai chị em nặng quằng bao cạnh tranh nhọcLệ mừng rơi khi khoai bắp xanh màuCon cá đòng mộc mạc chẳng thanh caoMãi thủy chung mặt nồi cơm trắng gạo mớiSao cứ lưu giữ cứ thèm nơi đầu lưỡiCó lẽ nào...đó...mùi vị quê hươngNhớ bồi hồi những lưu niệm yêu thươngBiết tìm kiếm đâu dở cơm nghèo thuở nhỏBỗng chiều ni nghe mắt mình rát đỏXa lắm rồi xa xưa đó...Quê ơi.Thơ tốt Viết Về quê nhà #12LÀNG TÔIThơ: Phạm NamLàng tôi thân đồng xanh dào dạtMỗi hè về ngan ngát mùi hương đưaNhớ sao mọi buổi hạ xưaCha thường chờ gió mỗi trưa hạ nồngLàng tôi có con sông dài rộngÊm đềm trôi thơ mộng hay vờiĐêm về đầy ánh sao rơiSóng xô man mác đầy vơi nỗi niềmLàng tôi kia Mộc miên đỏ dạCủa tình ái đã hoá hư khôngChia xa loại tuổi Phượng hồngSao tôi vẫn nhớ bao la ngày nàoLàng tôi gồm cầu ao bình dịMẹ vẫn hay dầu dí ầu ơMây hồng bâng khuâng mộng mơCánh Diều nghiêng cả hạ thơ nắng và nóng vàngDẫu xa ngái thôn ấp vạn dặmVẫn mong ngóng ngày sẽ trở vềMình tôi rải bước triền đêĐắm trong hoài niệm tình quê ngọt ngào...

Xem thêm: Cute Wallpaper - Hình Nền Ngộ Nghĩnh Cho Điện Thoại

*
tình thơ quê hương cảm hễ (ảnh: internet)
Thơ xuất xắc Viết Về quê hương #13QUÊ HƯƠNG
Thơ: Diệp LyQuê mùi hương ơi chưa đi xa đã nhớNhớ con sông thương bên lở bên bồiChợ quê mình nơi nhỏ nước chia đôiDòng cam kết ức điện thoại tư vấn mời đêm thao thức.Tuổi thơ ơi xanh ngắt như color nướcTheo thời hạn mơ cầu cứ vời xaCòn trong tâm bao ước mong thiết thaThương ghi nhớ quá quê nhà bao kỷ niệm.Chiều trên sông hoa 6 bình nở tímHoàng hôn buông nhuộm tím trong lòng aiNợ áo cơm phiêu bạt tháng năm dàiMái ngôi trường cũ không ngày trở lại thăm lại.Ai một thời ấp ôm tình dềnh dàng dạiKhoảng trời xưa sống lại giữa tối mơMắt bà bầu quê sâu lắng nỗi chờ chờVầng trăng hẹn lẻ loi miền ký kết ức.Dòng lưu cây bút còn thấm sâu tiềm thứcMối nguồn cơn day xong xuôi cả vai trung phong tưGửi không còn tình lên giấy white thành thơĐêm viễn xứ thờ thẫn bao kỷ niệm.Ai cũng có thể có quê hương, và người nào cũng yêu quê hương của chính bản thân mình cả. Xin mời chúng ta cùng xem tiếp những bài xích thơ viết về quê hương và tuổi thơ với rất nhiều sáng tác mới nhất. Tình thơ quê hương thật vơi nhàng dẫu vậy dạt dào cảm xúc..Tình Thơ quê nhà Và Tuổi Thơ xuất xắc #14QUÊ ƠIThơ: Hảo TrầnVẳng nơi đây tiếng kê gáy canh khuyaĐêm trở giấc nghe sông quê quẫy sóngXóm im bình chìm trong làn sương mỏngTiếng call đò ...ai đó ngóng bến xưaThương quê công ty bao vất vả sớm trưaTheo mùa vụ .. Lùa đĩa cơm nuốt vộiĐất nứt nẻ mặt đường cày không lật nổiNắng gió lào thêm phỏng rát bàn chânMẹ còng lưng tạc vào cánh đồng xanhMồ hôi cha áo phai màu mưa nắngNỗi nhọc nhằn chắt chiu từ chát đắngKết tinh vào hạt gạo trắng cơm thơmTa lớn lên vững bước mọi nẻo đườngTrong hành trang nỗi ghi nhớ quê tự khắc khoảiChạm cuống rốn bà bầu phơi thời non dạiTa ghìm lòng ..thổn thức điện thoại tư vấn ..quê ơi..Tình Thơ quê hương Và Tuổi Thơ xuất xắc #15

QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ TÔI

Thơ: Violet HoaTôi trở về sau những mon ngày xaDòng sông nhỏ tuổi bên nhà nay vẫn thếCon thuyền vẫn gửi mái chèo khua nhẹSóng nghịch nhau lặng lẽ hát, xô bờTôi trở về nhưng cứ tưởng chừng mơSao gần gụi chẳng ghẻ lạnh xa cáchYên bình lắm nhưng không thể hiu quạnhVẫn còn đây lấp lánh tuổi thiên thần...Nhớ đông đảo ngày nước lụt vào mang đến sânTheo người quen biết trẻ vác đề xuất đi câu cáVui ngã nước làm xống áo ướt cảĐuổi nhau hoài trượt vấp ngã vẫn cười tươiNhững buổi chiều theo bà bầu vớt củi trôiMẹ vất vả vẫn cười cợt trong mưa lũCuộc sống nặng nề biết lúc nào no đủCả cuộc sống lam bằng hữu với miền quê...Những đêm hè theo phụ thân khắp triền đêBắt Đom Đóm đem đến cho vào lọNhìn như mẫu đèn lồng xinh bé nhỏ nhỏGọi bằng hữu chơi đố cả đêm thâuSắp tàn canh trăng ngả núi gối đầuGà đã gáy tận sâu vị trí xóm nhỏVừng Đông rạng ánh bình minh lấp lóLại ra đồng cắt cỏ với chăn trâuNắng chang chang chẳng mũ nón đội đầuMò Cua Ốc vị trí đồng sâu, ruộng cạnLên đồi bẻ gần như chùm Sim, quả NhãnLại quây quần bên chúng các bạn cùng ăn...Đã xa rồi tuổi thơ ấy bao nămNhưng kỷ niệm ướt đằm vào nỗi nhớQuê tôi đó nằm bên dòng sông nhỏCả cuộc sống tôi ghi nhớ mãi không quên!Tình Thơ quê nhà Và Tuổi Thơ xuất xắc #16QUÊ MẸ
Thơ: Violet HoaKỳ nghỉ lễ tôi về bên quê mẹCánh đồng làng lặng lẽ dưới chân đêTiếng Cuốc kêu như mừng đón Hạ vềCơn gió nhẹ vỗ về ngọt ngào lắmMiền quê cũ in tình fan sâu đậmThương chị em nghèo áo đẫm giọt mồ hôiNhững buổi trưa ru nhỏ ngủ ơ hờiBên cánh võng ở chỗ bờ tre nhỏChiều nắng nóng ngả bà bầu ra đồng kéo vóNơi cống làng chị em thả Đó, tìm cuaLàn gió hôn lên trán mẹ như đùaMẹ nghe cả phần đa mùa vui hạnh phúc...Bao năm mon dẫu chiếc đời vào đụcTrái tim còn rạo rực đều đam mêGạt lo toan trong cuộc sống thường ngày bộn bềCon quay trở lại miền quê - nơi có Mẹ...Tình Thơ quê nhà Và Tuổi Thơ tốt #17QUÊ HƯƠNG nhì TIẾNG NGỌT NGÀO Thơ: Quí Phi HoàngNơi an toàn đó là chốn quê hương Có tư mùa luôn ngọt ngào và lắng đọng hoa tráiTình xóm thôn tựa rạng đông nắng trải Để đi đâu cũng thao thức lối vềQuê hương đó những bãi cỏ chân đê Thời nhằm chỏm chăn trâu và nghịch ngợm Tắm chẳng mang quần lòng đâu bận rộn Tiếng cười hồn nhiên phiêu cánh diềuQuê hương thơm với hạt nắng mai đáng yêu và dễ thương Cùng nhỏ xíu thơ vui hái hoa bắt bướm Trong giấc mơ cánh chuồn chuồn vẫn lượnĐể trưa hè thơ thẩn sống bờ aoChốn vết yêu trong lòng mãi và ngọt ngào Bởi ở đó bao gồm ngôi nhà đất của mẹ Tình thương cha cứ luôn luôn luôn lặng lẽ Lộc cộc đầu hè tiếng gậy bà khuaLòng yêu thương quê nói biết mấy đến vừa đề nghị trăm sông cứ đổ vào biển toàn bộ cơ thể dân quê chỉ ao tù, nước lã nhưng tấm lòng luôn ấm áp chân tình.Tình Thơ quê nhà Và Tuổi Thơ hay #18QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ TÔIThơ: Phú SĩQuê hương trong tôi ...... Là vùng trời cổ tíchLà buổi bình minh theo gót người mẹ ra đồngCảm giác lặng bình mùi lúa chín mênh môngVương lại cuối mùa còn nồng mừi hương ngátQuê hương thơm trong tôi ........ Là cánh diều phiêu bạtMang cả quảng đời thơ dại thả cầu mơLà món cá đồng ngày trốn bắt ven bờMùi vị ngọt thơm mong ngóng trong tiềm thứcQuê mùi hương trong tôi ........ Làn dân ca trầm ấmHòa điệu rì rào man mác rặng tre ngân giờ vọng hồn quê nâng đỡ tuổi thơ hồngKhông vướng bụi trần đong đầy tình của mẹQuê mùi hương trong tôi ....... Là mong tre lắt lẽoĐưa bước chân người yên bình thân gieo neoLà cọng rơm vàng đốt phải lửa vui reoLà phiên bản đồng ca tiếng côn trùng nhỏ réo rắt ….Quê hương trong tôi ....... Là tình nghĩa sâu sắcNồng nóng chân thành chia sẻ đỡ nương nhauLà hầu hết con bạn lam bạn thân vẫn nên laoNụ cười cợt nở tươi ..... Nghênh tiếp ngày quê mới.Thơ Tình Yêu quê nhà Thắm Thiết #19VỀ QUÊ HƯƠNGThơ: Quốc PhươngLâu lắm rồi..mới về với quê hương Và rải bước trên con đường xưa cũ mặt hàng cây vẫn..âm thì thầm buông tán phủTrước cổng chùa..bóng cổ thụ còn inLâu lắm rồi..mới lại được ngắm nhìn và thưởng thức Ngôi đình cổ..có nghìn năm lịch sử vẻ vang Ở chỗ đó..bao điều trong vượt khứ mà lại tuổi thơ..ai cũng duy trì riêng mìnhLâu lắm rồi..về lại chốn chổ chính giữa linh Được gặp mặt gỡ..siết chặt tình thân áiNhững ngày Tết..trên quê nhà từng trải thật vui lòng..nghe lại khúc dân caCũng lâu rồi..kể từ bỏ lúc bôn ba Nay vẫn thấy..quê mình tha thiết vắt Một lời nhắc..cuộc đời dù dâu bểQuê hương thơm mình..như chẳng thể nào quên. Quê hương đã cho tôi bự lên bằng tiếng khóc xin chào đời, bằng lời ru ầu ơ tha thiết của mẹ. Bằng dòng sữa thơm vẫn nuôi tôi bự thành người, quê nhà nghe mộc mạc giản dị nhưng thiệt thân quen. Nhị tiếng quê hương trong tôi lại hiện nay về hệt như một bức tranh đầy màu sắc chân phương, thiện mỹ, dẫu vậy để thấu hiểu hết được phải bằng cả trái tim, lẫn chổ chính giữa hồn. Cùng với tôi quê hương có một vị trí đặc trưng rất quan trọng đặc biệt dù đi đâu thì quê nhà vẫn vào trái tim tôi, bởi vì Quê hương là chùm khế ngọt, nếu ai ko nhớ sẻ hạn hẹp nổi thành người, giống như trong bài hát vậy. Mỗi người người nào cũng có một Quê hương. Nghe thân thương gần cận làm sao, là nơi in đậm đáng nhớ của tuổi thơ. Thơ Tình Yêu quê hương Thắm Thiết #20MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNGThơ: Trúc ThanhTôi nợ quê hươngmột bài bác thơ thơm hương thơm kỷ niệmNợ những giờ chiều khua dầm nhìn hoa tím ven sôngTiền lá đổi sở hữu đầy túi vỏ ốc đồng Giả bộ thổi cơm trò chơi đóng vai chồng, vai vợCái tuổi hồn nhiên hốt nhiên ùa về lưu giữ ơi là ghi nhớ Thèm canh chua trái nghèo khổ một mớ cá rô ronQuê mộc mạc như phụ thân sang sảng tiếng cười giònQuê hiền hậu hòa như bà bầu vì ck con tần tảoDòng sông chở phù sa vị quê nhà nồng cái khăn, chiếc áoMồ hôi nhỏ tuổi trên đồng cần mặn từng phân tử gạo, chén cơmCay mắt bọn cò bởi làn sương đốt rơm bé cá lóc nướng chui bốc hương thơm thơm thèm không chịu nổiChiều xuống ven đê, bầy đàn vịt chạy đồng ùa ra sông tha hồ bơi lội Lũ trẻ con chụm đầu chia nhau từng trái ổi, chùm meNhớ tín đồ xa tủi cây khế sau hèChiếc xuồng nhỏ tuổi buồn hiu dưới tàn tre lá rụngTôi của xa xưa trong đám trẻ con nô đùa cười khoe hàm răng súnCon con đường đất nhẵn thín mài thủng mẫu mo cauKẻ ly hương thơm chán cuộc sống thường ngày ồn ào Xin trở lại bao giờ lòng thấy nhớ.Thơ Tình Yêu quê nhà Thắm Thiết #21LÀNG QUÊ ÊM ĐỀMThơ: Phong SươngNắng chiều đã bửa triền đê Đoàn người nhàn nhã đi về thuộc trâu con sông xanh thẳm một color Tiếng bé cuốc hotline từ đâu vọng vềÊm đềm nghỉ ngơi xóm làng quê Màn sương bao phủ đêm về vắng tanh Trên đồng ngọn lúa còn xanh buôn bản làng êm ả trong lành biết baoMột bày em bé dại lao xao ngóng đón bố mẹ ra vào trong sảnh Trời tối thì đã và đang gần nhà nhà khói phòng bếp trắng ngần cất cánh lênCảnh quê thiệt là yên ả Đêm về lặng tĩnh mà mê mệt lòng Ngũ cho một giấc say nồng Bao nhiêu quá trình nhà nông bộn bềThả vào giấc ngũ đê mê Đến khi tĩnh giấc vọng về trống canh Mọi bạn thức dậy thật cấp tốc Cơm cà mắn cá ăn nhanh ra đồngCon đò nằm tại bến sông hình như nó cũng chờ muốn một fan Để rồi vui đón tươi cười cợt Đò cùng với chủ đưa fan sang sông.Thơ Tình Yêu quê hương Thắm Thiết #22ÔI QUÊ HƯƠNGThơ: Toàn chổ chính giữa HòaÔi quê hương là đồng xanh, trái ngọt Đất thấm các giọt mồ hôi trên hầu hết luống cày ba lớn lên hương thơm bùn còn bám gót hạt lúa thơm nức đổi rất nhiều đắng cay!Ôi quê hương là cánh cò rợp trắngAi vẽ bức tranh diễm tuyệt, thanh bìnhCái nghĩa, cái tình nồng nàn sâu lắngBình dị nhưng mà thừa đỗi lung linhCho con về đây thấy hình ảnh đóCó bài học nào thân cận thế không!?Từ những thông thường khóm hoa, ngọn cỏCũng vẫn làm bé ghi tương khắc trong lòngNơi Ba đã có lần chôn nhau cắt rốnGió nội mùi hương đồng nhỏ thấy yêu khôngGiữ cái dân gian để mà làm vốnDù sống nơi đâu chẳng thẹn cùng với lòng!Bài học quê nhà chỉ là như thếMuối mặn gừng cay, bùi ngọt vô cùngKhi gặp anh em thì bé hãy kểCó một khu vực về quá đỗi bao dung!Thơ Tình Yêu quê nhà Thắm Thiết #23(đang cập nhật..)Các bạn vừa nhìn qua những bài xích thơ viết về quê hương với sự mệnh danh và nỗi nhớ của các thi hữu. Phần đa sáng tác về quê hương mới hơn sẽ được sarakhanov.com cập nhật hằng ngày.Nếu các bạn có phần nhiều câu thơ xuất xắc về quê hương, tuyệt những cảm xúc về quê hương của bản thân xin hãy chia sẻ cùng với cửa hàng chúng tôi ở phần phản hồi bên dưới bài viết nhé!..